TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 338

Trên nền đất vườn hoa trong mưa, người được cô cuồng nhiệt, lại là

em trai anh, là Việt Tuyên cậu thiếu niên xanh xao, lạnh như núi băng…

Lồng ngực chấn động dữ dội, ngồi trên đi văng đỏ, một góc trán dày

đặc mồ hôi lạnh, cơ thể Việt Xán cứng đờ như chết, mở mắt ! Bóng cây
rung rinh, bên ngoài cửa sổ là màn đêm đen thẫm.

Là một cơn ác mộng.

Nhưng cơn ác mộng lại quá chân thật, vầng ngực phập phồng, hơi thở

hổn hển, nỗi sợ hãi túm chặt lấy anh, Việt Xán thẫn thờ nhìn màn đêm
ngoài cửa sổ, mãi vẫn không thể trấn tĩnh trở lại.

“Anh ở đây à.”

Cánh cửa phòng đẩy ra, nhìn thấy Việt Xán, Sâm Minh Mỹ thở phào.

Cô đã tìm khắp phòng sách, phòng ngủ không thấy anh, di động cũng tắt,
không ngờ anh ngồi ngây một mình ở đây.

Mấy hôm nay, do chuyện của Việt Tuyên và Diệp Anh khiến không

khí của Tạ Gia vô cùng căng thẳng, bức bối. Tối hôm đó, Việt Tuyên bất
chấp mưa gió đuổi theo, đi tìm Diệp Anh, kết quả bệnh tình càng trở nên
nặng hơn, đến nỗi ngất xỉu phải đưa vào bệnh viện cấp cứu. Cũng trong
thời gian đó Việt Tuyên mấy lần nguy cấp, Tạ lão thái gia, Tạ Hoa Lăng và
cô đều đến bệnh viện. Tạ Hoa Lăng phẫn nộ đi tìm Diệp Anh, bị thuộc hạ
của Tạ Bình ngăn lại ngoài phòng bệnh, không thể đến gần Diệp Anh.

Việt Tuyên lại dám công khai tỏ thái độ bảo vệ cô ta như vậy.

“Ông và Tạ phu nhân đang tìm anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.