TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 339

Trong đi văng màu đỏ, Sâm Minh Mỹ nhìn thấy Việt Xán đang ngồi

ngây thất thần, dường như anh không nhận ra cô đang đến gần, hai mất tối
âm u, sắc mặt vẻ xanh xao như người ốm.

“Xán, anh ốm sao ?”

Sâm Minh Mỹ lo lắng, sờ tay vào trán anh.

“Không.”

Né tránh tay cô, ánh mắt Việt Xán lặng lẽ rời khỏi màn đêm ngoài cửa

sổ, nhìn cô hỏi:

“Tìm anh có việc gì ?”

“Đương nhiên là việc của Diệp Anh”, Sâm Minh Mỹ cười gượng,

chầm chậm thu tay về, cố che giấu nỗi bất an, “Thái độ của Tuyên có vẻ rất
kiên quyết, đã chuẩn bị một căn hộ khác đứng tên cô ta, Tạ Bình đang
chuyển đồ ở đây đến đó”.

“Vậy sao !”

Việt Xán lơ đãng nói, trong đầu lại hiện ra cơn ác mộng vừa rồi, anh

nhắm mắt, hình dung lại cảnh đêm mưa vừa rồi, anh ngồi trong xe, cách
màn mưa trắng xóa nhìn thấy tất cả.

Đó là vườn hoa của anh và cô, tường vi dại hoa đỏ của anh và cô, giờ

đây cô lại hôn Việt Tuyên ở chính nơi đó. Toàn thân như lửa đốt, người bải
hoải rã rời, từ đêm đó, anh cũng sốt liên miên, cô lại luôn ở bệnh viện với
Việt Tuyên..

Việt Tuyên…

Từ giây phút chính miệng Việt Tuyên nói ra là thích cô, anh đã không

tin, anh tưởng đó chỉ là một chiêu khác của cậu em. Mãi đến khi trong trận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.