TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 400

“Sao lại không ?”, cô cười cười, “Chẳng lẽ tôi ở đây suốt đêm để đợi

anh ?”. Sau cái đêm mưa như trút nước đó, đây là lần đầu tiên họ gặp lại
nhau trong một không gian chỉ có hai người. Cô vẫn nhớ rõ từng lời anh
nói đêm đó.

“Chuyện Phan Đình Đình là em cố ý !”, từ trên cao nhìn xuống, ép cô

như dán vào cửa phòng, giữa hai vòng tay mình, Việt Xán chậm rãi nói:
“Hoàn toàn không có chuyện trùng lặp ý tưởng nào hết, mà là em biết Minh
Mỹ định dùng Phan Đình Đình để tạo ảnh hưởng cho thương hiệu của
mình, cố tình tranh giành với cô ấy”.

“Ha! ha!”

Diệp Anh cười, liếc xéo anh.

“Vậy là tôi đã đoán đúng, Đại thiếu gia đến đây là vì chuyện của Phan

Đình Đình. Thế nào, Sâm tiểu thư sợ Phan Đình Đình chọn thiết kế của tôi,
nên cử anh đến làm thuyết khách phải không ? Không sai, lần đó ở trong
nhà hàng, bắt gặp anh và Phan Đình Đình đi với nhau tôi đã đoán được ý
đồ của Sâm tiểu thư, cho nên tôi cũng lập ra một phương án, không ngờ lại
phải cạnh tranh với Sâm tiểu thư.”

Mắt Việt Xán tối lại.

“Đau lòng rồi hả ?”, mặt Diệp Anh tươi rói, “Thật đáng tiếc, cho dù

anh đến làm thuyết khách cũng không được, tôi sẽ không nhường Phan
Đình Đình cho Sâm Minh Mỹ. Mục đích của tôi là cướp đi từng thứ trong
tay cô ta ! Tôi là một thứ rất cay, rất độc ! Tôi thích làm tổn thương những
người vô tội ! Cả con người tôi bây giờ đã trở nên méo mó ! Thếnào ?!”

Sáng sớm trong cửa hiệu.

Sắc mặt Việt Xán ám lạnh, nụ cười của cô lại rạng ngời như ánh nắng

ban mai. Nụ cười đầy thách thức, anh phẫn nộ nghiến răng, vừa muốn bóp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.