TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 486

ra! Cô căm ghét cái ôm và nụ hôn của anh! Cảm nhận được điều này, anh
hoàn toàn đánh mất chút lý trí cuối cùng còn sót lại!

Anh cuồng bạo hôn cô thật sâu! Tàn nhẫn hôn đôi môi ngọt ngào, gò

má ấm áp của cô. Anh như con dã thú điên cuồng chiếm đoạt môi cô. Mùi
vị đó tuyệt mỹ nhường nào, hơi thở càng gấp gáp, đôi tay anh càng trở nên
nóng rực, ghì chặt lấy thân thể cô một cách mất kiểm soát!

Sáu năm.

Sáu năm tròn.

Anh không được gần gũi cô như thế, cơ thể cô băng giá mà ngọt ngào

như đóa tường vi dại. Sáu năm ấy, làn da anh đã khô cằn như sa mạc! Anh
cần cô! Sáu năm dài đằng đẵng, anh không thể chịu đựng thêm những
tháng ngày không có cô được nữa. Cơ thể nóng ran như muốn nổ tung, anh
cuồng nhiệt hôn lên má, lên cổ, rồi trượt xuống bờ vai cô!

Cơ thể như bị ngọn lửa thiêu đốt, nham thạch nóng cuồn cuộn chỉ

chực phun trào! Anh không thể kiểm soát nổi bản thân, hơi thở gấp gáp, bị
ngọn lửa thiêu đốt đến mức hai má đỏ bừng. Anh như cậu thanh niên
ngượng ngùng hôn lên ngực cô, đường cong lạnh lẽo mà đẹp đẽ, đẹp hơn cả
trong hồi ức của anh. Những ngón tay anh bắt đầu run rẩy, muốn lột bỏ bộ
lễ phục trên người cô, nhưng đột nhiên lại bắt đầu sợ hãi, như thể tìm lại
được thứ gì đó quý giá sau bao ngày xa cách, song trong lòng lại luôn thấp
thỏm, lo âu…

Không biết từ bao giờ, đã không còn tiếng gọi cửa bên ngoài nữa.

Rèm cửa nhung dày kín mít.

Đèn pha lê lặng lẽ rủ xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.