TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 499

khí trong ngực càng lúc càng ít, ngột ngạt và đau đớn như bàn tay ác quỷ,
mồ hôi lạnh toát ra từ sống lưng khiến anh dường như quay lại đêm hôm
đó… Tường vi trong vườn sắp nở rộ, nhưng lúc đó anh ý thức được rằng,
tất cả những người anh yêu… đều sẽ rời xa anh…

“Việt Tuyên!”

Nghe thấy tiếng gọi, Tạ Phố, Tạ Bình và y tá đặc biệt từ ngoài cửa

chạy vào. Tay cầm bình xịt, Diệp Anh lo lắng gọi, cô không thể khiến Việt
Tuyên mở to miệng, chẳng có cách nào giúp anh dùng thuốc! Hai hàm răng
cắn chặt run rẩy, đôi môi Việt Tuyên đã tím tái, sắc mặt tái mét lại đỏ lên
một cách kỳ quái, cả người anh co giật, run rẩy đầy đau đớn. Y tá, Tạ Phố,
Tạ Bình đều vây quanh giúp đỡ những vẫn không cách nào làm anh hít
được thuốc!

Trong bóng đen ngột ngạt.

Tất cả mọi âm thanh đều dần dần biến mất… Chỉ còn lại đôi mắt đen

láy của cô… Đôi mắt đen láy xinh đẹp dường như có thể nuốt trọn sinh
mạng anh…

Từng chùm, từng đóa tường vi trong biển tường vi trắng âm thẩm nở

rộ, cô gái nhỏ lặng lẽ ngồi bên anh, dùng cành cây vẽ tranh… Trên con dốc
đầy sao, xa xa, người thiếu nữ tóc đen, đôi mắt lạnh lùng bước ra khỏi cổng
trường, Việt Xán quay đầu nói với anh, nhìn xem, đó chính là cô gái mà
anh thích đấy.

Trên xe lăn, chàng trai trẻ là anh lặng thinh, chăm chú nhìn người

thiếu nữ xinh đẹp tựa đêm sâu đó.

Anh không nói với Việt Xán…

Đó cũng là…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.