TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 68

nhanh chóng thu dọn. Ngồi dựa trên chồng gối cao, khí sắc Việt Tuyên khá
hơn nhiều so với lúc trước, môi không còn trắng như tờ giấy nữa.

Ánh mắt anh thờ ơ.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, những thảm tường vi giống như một biển hoa.

“Ai đã trồng những hoa đó?”

Theo ánh mắt anh, nhìn ra ngoài, được một lát, Diệp Anh lấy làm lạ

hỏi. Không nhận được câu trả lời, cô cũng không thất vọng, mỉm cười, lại
hỏi:

“Hay là, em nên hỏi, ai thích hoa tường vi đến vậy?”

Mặc dù sau khi từ Pháp về nhà họ Tạ, từng giờ từng phút cô đều ở gần

bên Việt Tuyên, rất ít khi ra khỏi cửa phòng. Nhưng đứng bên cửa sổ, trong
vườn nổi bật nhất là hoa, hầu hết đều là tường vi, rất nhiều loại tường vi.

“Là Sâm tiểu thư phải không?”

Cô ngập ngừng hỏi, quan sát sắc mặt anh.

Việt Tuyên vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, mắt vẫn thờ ơ.

Như hoàn toàn không nghe cô nói.

“Lạnh nhạt như vậy”, đột nhiên trở nên thất vọng, Diệp Anh thở dài,

“Trước vụ tai nạn, anh đã vậy, sau vụ tai nạn, anh vẫn thế. Có lúc, em muốn
chui vào trong lớp vỏ bọc của anh, kéo linh hồn anh ra để xem, có phải thật
sự anh thờ ơ với tất cả”.

Việt Tuyên vẫn dửng dưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.