TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 95

Đêm.

Càng lúc càng khuya.

Việt Tuyên đã dần chìm sâu vào giấc ngủ.

Bên giường, nhìn vẻ mặt nhợt nhạt tĩnh lặng đang say ngủ của anh,

lòng Diệp Anh xao động bao cảm xúc. Dường như anh luôn nhìn thấu tâm
can cô cũng như đang âm thầm bảo vệ cô, nhưng cô lại không thể tìm ra lý
do khiến anh làm như vậy.

Ngón tay vô thức mân mê trên trán.

Vết sẹo dài hơi lồi bỗng khiến trái tim cô chìm xuống.

Y tá trực ca đêm đã đến, Diệp Anh rời khỏi phòng. Cô lục ngăn kéo tủ

trong phòng khách, tìm chiếc giá vẽ sơn màu lá cây của mình. Lâu lắm rồi
không động đến nó, thổi nhẹ lớp bụi bám trên, bông tường vi khắc trên góc
giá, lóng lánh màu ngân bạc vẫn như phảng phất mùi nước hoa Paris.

Mấy tháng liền không động đến giá, bút.

Cô do dự giây lát, đặt giá vẽ xuống, chỉ cầm theo bút và tập giấy, đóng

cửa phòng, đi về phía hoa viên.

Đêm khuya.

Hoa viên nhà họ Tạ.

Như phủ màn sương mỏng.

Cô đi trên con đường trải đá cuội, hai bên là tường vi dại đang tưng

bừng nở hoa. Mùi hương nồng nàn kỳ lạ, từng bông hoa đang nhảy múa,
vừa kiêu ngạo vừa hoang dã tựa nhe nanh múa vuốt trong đêm đen u tối,
cánh hoa đỏ như màu máu, cơ hồ giống cảnh tượng nhiều năm trước, cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.