TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 113

học thức...

George hứa:

- Tôi sẽ rất ngoan, bác Tom ạ. Khi tôi lớn lên, tôi sẽ khác mọi

người. Can đảm lên, bác nhé; bác sẽ trở lại đây. Tôi đã bảo bác Chloe
rồi, khi tôi lớn tôi sẽ làm lại túp lều của bác, bác sẽ có một phòng
khách rõ đẹp trải một tấm thảm lớn; bác sẽ thấy bác được sung
sướng.

Haley bước ra đến cửa lò rèn. Hắn cầm ở tay đôi cùm. George

nhảy từ trên xe xuống, lên ngựa, giọng kiêu hãnh nói với gã buôn nô
lệ:

- Này ông, ông nên biết là tôi sẽ mách với ba mẹ tôi ông đối xử với

bác Tom như thế nào!

- Tùy ý chú.

- Ông nên lấy làm hổ thẹn, vì suốt đời, ông chỉ biết có nghề buôn

người, và xiềng xích họ như bầy súc vật.

Haley cãi:

- Chừng nào những người ở cái xã hội chú còn muốn mua người,

thì tôi còn giá trị như các ngài. Mua hay bán người cũng nhục nhã
như nhau.

George nói:

- Khi tôi lớn lên, tôi sẽ không mua mà cũng không bán. Ngày hôm

nay, tôi hổ thẹn vì là dân xứ Kentucky, thế mà ngày hôm qua tôi còn
thấy hãnh diện đấy.

George Shelby rướn cả cái thân hình bé nhỏ của cậu trên yên

ngựa. Cậu lấy cái vẻ kiêu hãnh làm như thể tất cả bang Kentucky phải
cảm kích trước lời tuyên bố của cậu. Cậu thở dài:

- Thôi, tạm biệt bác Tom. Can đảm lên! Bác Tom trìu mến và cảm

phục đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.