TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 126

- Này, anh George, anh cầm lấy!

Ông rút ở trong ví ra một tập giấy bạc, đưa cho người thanh niên.

George từ chối:

- Không, thưa ngài, ngài là hiện thân của lòng tốt. Xưa nay, ngài

vẫn tốt với tôi, nhưng việc này có thể làm phiền cho ngài. Tôi có đủ
tiền để đi con đường dù xa đến mấy.

- Anh George ạ, anh cầm lấy cho tôi. Ở đâu, tiền cũng được công

được việc. Chẳng bao giờ tiền là quá nhiều, miễn là người ta kiếm ra
bằng cách lương thiện. Xin anh, anh cầm lấy, anh ạ.

George cảm tạ đáp:

- Thưa ngài, với điều kiện là sẽ được trả lại ngài sau này. Tôi xin

nhận và cảm ơn ngài.

- Bây giờ tôi muốn biết anh phải đi như thế này trong bao lâu.

Không quá lâu, không xa quá, được thế thì tốt. Thật khéo tính đấy,
nhưng táo bạo quá. Còn anh da đen đi với anh là thế nào?

- Một người tin cậy, sang Canada đã được hơn một năm nay. Ở

bên đó, anh ấy được tin tên chủ phẫn nộ lên vì anh bỏ trốn, đã đánh
đập người mẹ già của anh ấy, anh ấy trở lại để mang mẹ đi.

- Công việc đã xong chưa?

- Chưa, anh ấy quanh quất chung quanh đồn điền, như chưa tìm

được thời cơ thuận lợi. Trong khi chờ đợi, anh ấy dẫn tôi đến Ohio.
Anh sẽ giao tôi cho những người bạn đã giúp đỡ anh ấy chuyến trước.
Sau đó, anh ấy sẽ quay trở lại tìm mẹ.

Ông Wilson nói:

- Nguy hiểm, rất nguy hiểm!

George đứng dậy, trên môi nở một nụ cười kiêu hãnh. Ông già

Wilson, với vẻ ngạc nhiên ngây thơ, nhìn anh từ đầu đến chân. Ông
lẩm bẩm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.