TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 141

bọn con buôn thường dùng để làm cho lương tâm đỡ cắn rứt.

Con tàu lượn ra giữa lòng sông và, trên tàu, không khí lại nhộn

nhịp như trước. Các ông trò chuyện, nghỉ ngơi, đọc sách hay hút
thuốc lá; các bà khâu vá; trẻ con nô đùa.

Một hôm khác, con tàu cập bến ở một thành phố nhỏ bang

Kentucky trong một thời gian lâu. Haley lên thành phố thu xếp một
công việc.

Bác Tom tuy bị xiềng, nhưng vẫn có thể đi lại được chút ít. Bác

đến bên thành tàu, nhìn lên bến bằng con mắt buồn nản. Một lát sau,
bác thấy gã lái buôn trở về, kèm theo một thiếu phụ da đen tay bế một
đứa bé. Chị ăn mặc rất tươm tất; một người da đen theo sau, tay xách
một cái va li. Chị rất niềm nở nói chuyện với anh ta, rồi bước lên tàu.
Tiếng chuông réo, máy xình xịch chạy và con tàu lại khởi hành.

Người thiếu phụ đi đến nơi chồng chất những hòm xiểng, kiện

hàng ở boong dưới, ngồi xuống chăm nom đứa trẻ.

Haley đi đi lại lại trên boong tàu, rồi đến ngồi bên cạnh chị; hắn

khe khẽ bảo chị một điều gì. Bác Tom thấy một bóng mây đen thoáng
qua cái trán người thiếu phụ và chị giận dữ kêu lên:

- Tôi không tin! Tôi nhất định không tin! Ông cứ đùa.

Haley rút ở túi ra một tờ giấy. Hắn bảo:

- Không tin thì mày nhìn đây! Đây là bản sao giấy bán, chữ kí của

ông chủ mày đây. Tao đã trả đầy đủ tiền mặt rồi.

- Tôi không tin là ông chủ tôi lại đánh lừa tôi như thế. Không thể

như thế được.

Người đàn bà cứ nhắc lại câu ấy mỗi lúc một giận dữ hơn.

- Thế thì mày cứ việc hỏi bất cứ ai biết đọc ở trên tàu này xem.

Hắn gọi một người vừa qua đấy lại:

- Này! Ông làm ơn đọc cho nó nghe xem người ta viết gì trong tờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.