TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 182

bang Kentucky. Lão chủ ấy định sẽ trừng phạt anh ta để làm gương
cho kẻ khác, và để cho những người da đen khác phải từ bỏ ý định
chạy trốn. Hai đứa khác có ý định đưa vợ con anh chàng thanh niên
kia về New Orleans bán lấy tiền. Chúng nó tính có thể được tới nghìn
sáu hoặc nghìn tám đô la. Còn đứa bé thì phải trả lại gã lái buôn đã
mua đứa trẻ. Anh Jim và bà mẹ thì phải trở về với chủ, ở bang
Kentucky. Hai người sen đầm ở một thành phố trên phía bắc hứa sẽ
bắt giữ những người chạy trốn. Người thiếu phụ sẽ bị đưa ra trước
một quan tòa. Một thằng trong bọn, bé loắt choắt, nói năng trôi chảy,
nhất quyết là người thiếu phụ sẽ về tay nó; và nó sẽ đưa xuống
phương Nam. Bọn chúng biết đêm nay chúng ta sẽ đi đường nào;
chúng nó sáu hoặc tám đứa, sẽ đuổi theo kịp chúng ta. Bây giờ làm
thế nào?

Mọi người xúm quanh nghe kể chuyện. Cái cảnh ấy đáng cho một

họa sĩ có tài vẽ nên một bức tranh: bà Rachel giơ hai bàn tay dính đầy
bột lên trời; nét mặt bà lộ vẻ lo lắng. Ông Simeon trầm ngâm suy
nghĩ. Eliza, hai tay ôm chặt cổ chồng, sợ hãi nhìn chồng. George thì
nắm chặt hai tay, mắt ném ra những tia lửa. Anh chính là hình ảnh
của bất kì ai biết rằng vợ mình sắp phải mang ra bán đấu giá, con
mình sắp phải nộp cho một thằng buôn nô lệ, và tất cả những việc đó
được pháp luật của một nước theo đạo Gia-tô che chở. Eliza khẽ nói
với chồng, giọng yếu ớt:

- Anh George, biết làm thế nào?

Người chồng trở vào buồng, xem lại vũ khí, nói dứt khoát:

- Anh, anh biết anh sẽ phải làm gì.

Phineas gật đầu nói với ông chủ nhà:

- Úi chà... Anh Simeon, anh xem, chúng ta sẽ bắt buộc phải làm gì.

Ông Simeon thở dài:

- Tôi biết. Cầu Trời đừng bắt ta phải đến nước ấy.

George nói lớn:

- Tôi không muốn một ai phải liên luỵ vì công việc này. Nếu các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.