TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 185

đều biết tấm lòng anh rất tốt.

George nóng ruột hỏi:

- Ta chẳng cần nhanh chân nhanh tay lên hay sao?

Phineas đáp:

- Tôi dậy từ bốn giờ sáng. Cứ theo lời bọn chúng bàn tán với

nhau, thì ta sẽ lên đường trước bọn chúng hai, hay ba tiếng đồng hồ.
Nhưng dù sao, trời chưa tối thì chưa nên đi, bởi vì trong các thôn
xóm chúng ta phải đi qua, có những kẻ không tốt, nếu họ thấy xe của
chúng ta, họ có thể can thiệp. Như thế, chỉ mất thời giờ vàng ngọc của
chúng ta thôi. Tôi nghĩ hai giờ nữa, chúng ta có thể lên đường được.
Để tôi đi nói chuyện với Michael. Tôi sẽ bảo anh ta cưỡi ngựa đi theo
chúng ta, xem xét trên đường. Nếu anh thấy một toán người, anh sẽ
phóng ngựa báo cho chúng ta biết. Anh có thể bắn một phát súng, làm
hiệu cho chúng ta biết có nguy hiểm. Tôi cũng sẽ bảo anh Jim và bà
mẹ hãy sẵn sàng. Tôi còn phải đi thắng cương ngựa nữa. chúng ta đi
trước bọn chúng nhiều, may ra chúng ta sẽ đến trạm trước bọn
chúng. Anh George, can đảm lên. Không phải lần đầu tiên tôi gặp cuộc
thử thách này đâu. - Phineas nói, rồi bước ra đóng cửa lại.

Ông Simeon nói:

- Phineas rất tài, anh ấy sẽ gắng hết sức vì anh đấy, anh George ạ.

- Tôi chỉ ân hận vì chúng tôi mà các ông gặp nguy hiểm.

- Anh chớ nói thế. chúng tôi giúp đỡ anh, là chúng tôi làm theo

lương tâm của chúng tôi, chúng tôi không thể làm khác được.

Rồi ông quay lại nói với bà Rachel:

- Bây giờ mẹ nó ạ, phải chuẩn bị mau tay lên, không thể để các

bạn đói bụng mà lên đường được.

Bà Rachel và con gái làm bánh ngô, giăm-bông, thịt gà, còn hai vợ

chồng George ngồi trong buồng nói với nhau những câu chuyện của
một cặp vợ chồng biết rằng sắp sửa phải xa nhau, có lẽ phải vĩnh viễn
xa nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.