TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 210

Thưa bà, bác ta vẫn thế đấy!

- Tôi cứ thế đấy! Tôi không thể sống khác thế được: tôi phải uống

rượu để quên.

Cô Ophelia bảo bác ta:

- Bác thật là rồ dại. Ai lại lấy tiền của chủ mang đi uống rượu đến

đần độn bao giờ.

- Thưa bà, có lẽ đúng như thế, nhưng tôi cứ thế đấy. Trời cao đất

dày ôi! Tôi muốn chết đi cho rảnh.

Bác Prue nặng nhọc từ từ đứng dậy. Bác đội giỏ bánh lên đầu, liếc

nhìn cô gái lai vẫn đang mân mê đôi hoa tai, hét lên:

- Chị ra vẻ một bà lớn, khinh người bằng nửa con mắt. Không sao

cả; rồi một ngày kia chị sẽ già và khốn khổ như tôi. Nói thật, tôi mong
ước như thế. Để xem chị có uống rượu không nào. Chị sẽ uống, uống
cho kì đến ngày xuống âm phủ, tha hồ mà sướng. - Bác ta hằn học nói
vậy rồi bỏ đi.

Adolph đang bận tay chuẩn bị xà phòng cạo râu cho ông chủ, nói:

- Đáng tởm! Tôi mà là ông chủ của bác ta, tôi còn đánh nữa.

Bác Dinah đáp:

- Không được. Anh chưa xem lưng bác ta đấy thôi, đến mặc áo

cũng khó.

Chị Jane nói thêm vào:

- Tôi nghĩ không nên để những hạng người tồi tệ ấy vào nhà

chúng ta.

Chị nháy Adolph một cái, nói tiếp:

- Thế nào, Augustine nghĩ thế nào?

Adolph ngoài thói quen lấy quần áo của chủ làm quần áo của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.