TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 237

trái tim man rợ của Topsy, hình như có giọt nước mắt long lanh trong
đôi mắt tròn, sáng ngời.

Nhưng làm gì Topsy đây? Lòng cô Ophelia rối tung, hình như lí

thuyết giáo dục của cô không áp dụng được ở trường hợp này. Để cô
suy nghĩ đã; và, để tranh thủ thời gian và cũng hi vọng rằng những
căn buồng tối om có thể có tác dụng giáo dục phần nào, Ophelia quyết
định nhốt Topsy vào một cái tủ, cho đến khi cô sắp xếp được ý nghĩ
của mình đâu vào đấy. Cô bảo Augustine:

- Tôi không biết nếu không dùng roi vọt thì giáo dục con bé này

bằng cách nào khác.

- Thế thì chị cứ đánh cho chán tay; tôi hoàn toàn tán thành.

- Đứa trẻ nào cũng cần phải đánh đòn.

- Đúng thế. Chị cứ làm theo ý chị. Song, tôi nói để chị rõ thêm:

con bé này đã bị người ta đánh bằng roi vọt, cán xẻng, cặp, tóm lại
bằng bất cứ cái gì người ta vớ được. Bởi vì nó đã quen những trận
đòn như thế, nên phải đòn thế nào kia, mới có tác dụng được.

- Thế làm thế nào?

- Chị nêu lên một vấn đề quan trọng. Để chị thử tìm cách giải

quyết xem sao. Đối với một đứa trẻ chỉ sợ có roi vọt, ta phải làm gì?
Vả lại roi vọt cũng không có kết quả; điều đó cũng thường xảy ra trên
cuộc đời này.

- Tôi không biết; tôi chưa thấy đứa bé nào như vậy.

- Ở đây thì chả thiếu. Không những trẻ con, cả người lớn nữa.

Vậy thì làm thế nào?

- Tôi chẳng biết.

- Tôi cũng chẳng biết nữa. Những sự tàn ác khủng khiếp, những

cách đối xử tàn nhẫn mà báo chí đôi khi nêu lên - như trường hợp bác
Prue - nguyên nhân là ở đâu? Thường thường, là do con người ngày
càng chai cứng hơn: chủ nô lệ ngày càng tàn bạo, người nô lệ ngày
càng nhẫn nhục. Tôi đã sớm hiểu điều đó, khi tôi bắt đầu là một "ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.