TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 285

- Sao vội thế chị?

- Thế sao lại hoãn lại? Đây, cậu cầm lấy cái bút này, cả giấy và

mực đây nữa.

Augustine tùy thuộc loại người không thích làm việc gì dưới một

áp lực nào, nhưng đành cầm lấy bút. Anh biết các công thức của pháp
luật, nên giấy tờ làm xong ngay. Sau đó, anh kí rõ trịnh trọng, vạch
một gạch dài dưới chữ kí. Anh nói đùa:

- Thưa bà Ophelia, giấy tờ đây. Giấy trắng mực đen rõ ràng.

Cô Ophelia mỉm cười:

- Khá lắm. Có cần người làm chứng không?

- Đúng rồi... Mary! - Anh vừa gọi vợ, vừa mở cửa phòng bên. - chị

Ophelia xin chữ kí của em, em ra đây kí vào tờ giấy này.

Mary đọc qua loa tờ giấy, hỏi:

- Cái gì thế? Buồn cười thật! Tôi cứ tưởng chị ngoan đạo lắm, ai

lại làm cái việc khủng khiếp này. Nhưng, - Mary vừa uể oải kí, vừa nói
tiếp, - nếu chị thích thế, thì càng hay.

- Chị cầm lấy. Từ nay Topsy thuộc về chị, cả linh hồn lẫn thể xác.

Augustine trở về phòng khách đọc báo. Cô Ophelia cất cẩn thận

giấy tờ, rồi theo em vào phòng khách. Cô hỏi:

- Augustine, cậu có nghĩ đến việc giải phóng các nô lệ của cậu

không? Nếu cậu chết đi, họ sẽ ra sao?

Augustine mắt không rời tờ báo đáp:

- Không, tôi không nghĩ đến việc ấy.

- Thế thì một ngày kia, bao nhiêu lòng từ tâm của cậu sẽ trở thành

sự độc ác ghê gớm.

Sự thật, Augustine đã nghĩ đến việc ấy; nhưng anh lãnh đạm nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.