TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 317

Ngôi nhà rất lớn, chắc trước kia đẹp lắm. Nhà xây theo kiểu kiến

trúc vùng này - một cái nhà lầu hai tầng, có hành lang rộng rãi, mọi
cửa lớn đều trông ra hành lang. Tầng hai xây trên các cột gạch.
Nhưng cảnh tượng chung là hoang tàn; mấy cái cửa sổ có ván đóng
kín, những cái khác thì vỡ kính, hoặc cánh cửa chớp treo lơ lửng vào
một bên khung cửa. Ngay ở trong nhà, đồ vật hư hỏng cũng ngổn
ngang dưới đất. Ba, bốn con chó dữ tợn nghe thấy tiếng xe ngựa,
nhảy xổ ra; những nô lệ trong nhà, những thân tàn ma dại bận quần
áo rách bươm phải cố hết sức mới ngăn được đàn chó khỏi cắn bác
Tom và những người da đen khác. Legree hể hả vuốt ve chó, nói to:

- Đấy, chúng mày trông đấy! Đứa nào bỏ trốn, đàn chó này sẽ đưa

chúng mày trở về; nuôi chúng nó để săn bọn da đen đấy. Chúng nó
thịt chúng mày ngon ơ...

Rồi, nó hét một người ăn mặc rách rưới, đội một cái mũ mất cả

vành:

- Có chuyện gì không, Sambo?

- Thưa ông chủ, mọi việc tốt cả.

Nó lại hét một người da đen khác đang cố làm cho nó chú ý:

- Quimbo! Mày nhớ việc tao bảo mày khi đi chứ?

- Thưa ông chủ, con nhớ ạ.

Hai người da màu này là hai lao động chính của đồn điền. Legree

đã luyện cho họ trở thành tàn bạo, man rợ như những con chó của
nó.

Cũng như một số nhà độc tài mà lịch sử thường nói tới, Legree

cai trị đất đai của nó bằng cách chia rẽ và đối lập. Sambo và Quimbo
ghét nhau như kẻ thù, cũng như trong đồn điền, người ta ghét cay
ghét đắng chúng nó. Bằng cách gây chia rẽ như vậy, Legree tin chắc
rằng nó có thể biết tất cả mọi việc xảy ra trong đồn điền.

Không một ai sống mà không liên hệ với xã hội được. Legree cho

phép hai thằng tay sai của nó thân mật một phần nào với nó, - sự thân
mật có thể chỉ cần khích bác một tí, làm cho một trong hai đứa phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.