TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 347

- Bác ấy không làm thế đâu.

- Thật không?

- Tất nhiên là không.

- Thưa bà, tôi muốn biết tại sao vậy? - Legree mỉa mai nói.

- Bởi vì bác ấy làm đúng, và bác ấy biết mình làm đúng. Bác ấy

không muốn nhận là mình sai lầm.

- Nó nghĩ gì thì mặc xác nó. Nó là một thằng da đen, nó phải nói

cái gì tôi bảo nó nói, không thì...

- Không thì ông sẽ thua cuộc bạn bè, bởi vì ông hủy bỏ một người

hái bông giữa lúc ông cần đến tất cả mọi bàn tay làm việc.

- Nó sẽ chịu khuất phục, tao bảo thế. Tao mà không biết bọn da

đen này à? Sáng nay, ta sẽ thấy nó quỵ lụy như một con chó.

- Bác ấy không làm thế đâu. Ông chưa biết bản lĩnh con người ấy.

Ông có thể băm bác ấy ra làm trăm mảnh, nhưng không thể bắt bác ấy
thú nhận một lời là có tội.

- Để rồi xem. Nó ở đâu?

- Trong nhà kho.

Mặc dù Legree nói cứng với Cassy như vậy, lúc bước ra khỏi nhà,

nó vẫn lo sợ, một nỗi lo sợ nó thường cảm thấy. Giấc mơ lúc đêm,
những lời khuyên bảo khôn ngoan của Cassy, làm nó hoang mang. Nó
quyết định chỉ một mình nó gặp bác Tom, không có ai chứng kiến.
Nếu nó đe dọa mà không lay chuyển nổi bác, nó sẽ tìm dịp báo thù
sau.

Ánh sáng buổi bình minh chiếu vào nhà kho, nơi bác Tom nằm.

Những lời dặn dò huyền bí, những lời nhắn nhủ khéo léo của Cassy
không làm bác nản lòng, trái lại, làm tăng thêm sức mạnh cho tâm
hồn bác. Bác biết rằng bác không còn sống mấy ngày nữa. Bác cảm
thấy một mối xúc cảm sâu xa, vừa sung sướng vừa tha thiết khi bác
nghĩ đến thế giới huyền bí bác hằng mơ tưởng. Bởi vậy, khi bác nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.