TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 93

xuống bếp có chút việc. Ông thượng nghị sĩ nhẹ nhõm cả người, đưa
con mắt vừa vui vẻ vừa bực dọc nhìn theo vợ. Ông khoan khoái ngồi
trong chiếc ghê bành, giở báo ra đọc.

Một lát, ông thấy tiếng vợ gọi ông, giọng cảm động:

- Anh Bird, anh xuống dưới này một chốc, anh ạ.

Ông đặt tờ báo lên bàn rồi xuống bếp. Ông mở to mắt nhìn cảnh

tượng trước mắt ông: một người thiếu phụ mảnh dẻ, áo quần rách
bươm, ướt sũng, nằm chết ngất trên hai cái ghế. Chân chị đã bị tuột
một chiếc giày, còn rớm máu. Khuôn mặt chị là khuôn mặt người da
đen, giống người bị khinh bỉ, nhưng có một vẻ đẹp dễ xiêu lòng và
những nét rất thanh, như tạc vào đá. Ông thượng nghị sĩ nín thở, lặng
lẽ nhìn người thiếu phụ. Vợ ông và bác Dinah, người đàn bà da đen
duy nhất giúp việc trong nhà, đang cố làm cho chị hồi lại. Lão Cudjoe
ôm một đứa bé trai nhỏ trên đầu gối. Bác ta đã tháo giày và bít tất cho
nó, và hơ chân cho nó.

Bác Dinah nói:

- Thấy thế này, ai cầm lòng cho được! Tại nóng bất chợt quá nên

chị ấy mới ngất đi; lúc vào còn khỏe mạnh. Chị ấy hỏi có sưởi ấm
được một chốc không; cháu vừa định hỏi chị ấy ở đâu đến thì chị ấy
ngất đi. Cứ xem bàn tay thì biết không phải là người làm ăn cực nhọc.

Bà Bird cảm động thốt lên:

- Tội nghiệp chị ta quá!

Người thiếu phụ từ từ mở mắt, lơ láo nhìn chung quanh. Mặt chị

lộ vẻ khiếp sợ; chị vùng đứng dậy, thét lên:

- Harry! chúng nó đã bắt Harry chưa?

Thằng bé nhảy xuống đất, chạy lại rúc vào lòng mẹ. Người thiếu

phụ quay lại phía bà Bird, kêu lên như điên như dại:

- Bà ơi! Xin bà che chở cho chúng cháu! Đừng để chúng nó bắt

mất thằng bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.