TÚP LỀU BÁC TOM - Trang 96

- Ông ta có độc ác không?

- Thưa ông, không, ông ấy tốt lắm.

- Thế bà chủ, bà ấy không tốt à?

- Thưa ông, bà chủ đối với tôi bao giờ cũng tử tế.

- Thế sao chị lại bỏ trốn đi, dấn thân vào nguy hiểm như thế?

Người thiếu phụ ngước con mắt sắc nhìn bà Bird, chị thấy bà bận

đồ tang. Bỗng chị hỏi:

- Thưa bà, bà đã mất đứa con nào chưa?

Câu hỏi bất ngờ như gợi vết thương gần đây: cách đây chưa đầy

một tháng, bà vừa mất một đứa con. Ông Bird quay đi, bước ra phía
cửa sổ, còn bà Bird thì nức nở khóc. Khi bà nói được lên tiếng, bà trả
lời:

- Tại sao chị hỏi tôi như thế? Tôi vừa bỏ một đứa con.

- Như vậy, bà sẽ hiểu tôi. Tôi mất liền hai cháu. Hai cháu chôn

bên kia sông. Tôi chỉ còn lại thằng bé này. Thưa bà, người ta định
cướp nó đi, bán nó về phương Nam, một đứa trẻ chưa hề xa mẹ bao
giờ! Thưa bà, tôi không chịu được cảnh ấy. Khi tôi biết giấy tờ đã kí
xong, tôi liền mang nó chạy trốn, giữa đêm khuya. Cái người mua
thằng bé cùng với mấy người làm nhà ông chủ đuổi theo tôi. Tôi nghe
thấy tiếng họ nói, tôi vượt qua sông, trên những tảng băng. Làm sao
tôi có thể vượt qua được, tôi cũng không biết. Đến lúc có người đỡ tôi
lên dốc đê, tôi mới biết là tôi đã qua được sông.

Chị không khóc. Nhưng những người chung quanh, mỗi người tỏ

mối xúc động của mình một cách. Hai đứa trẻ tìm mùi soa trong túi
nhưng không thấy - mẹ chúng thừa biết chúng nó chẳng bao giờ có
mùi soa trong túi áo - liền nấp sau váy mẹ. Bà mẹ cầm mùi soa ôm lấy
mặt. Bác Dinah và bác Cudjoe khóc to hơn. Ông thượng nghị sĩ quay
lưng lại, đứng bên cửa sổ; ông hắng giọng, lau đôi mắt kính, kín đáo
xỉ mũi, để cho mọi người khỏi biết. Bỗng ông quay lại, nghẹn ngào
hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.