TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1223

chẳng danh giá gì!” . Sau đó không một lần gặp lại, nào hiểu gì hơn, hỏi
han ai bây giờ? Đành giữ kín trong lòng mà thôi.

Hôm ấy, Toàn Hủ ra ngoài phố nghe được chuyện Trương Duyệt trở về,
ngồi một mình trong thư phòng, trăng sáng như ban ngày, nghe bên ngoài
hành lang có tiếng ho khẽ. Toàn Hủ mở cửa ra nhìn, thấy một cô gái đang
đi tới. Toàn Hủ kinh ngạc hỏi, cô gái đáp:
- Thiếp là Bích Liên, người hầu của Hoài Đường tiểu thư. Hôm trước tiểu
thư có lần gặp, lòng thổn thức không yên. Nay cũng bởi Trương chủ nhân
sắp lên đường, tiểu thư muốn được gặp Giả công tử một lần, nên sai thiếp
đến đây thưa chuyện trước xem sao.

Nói chưa xong, đã thấy Hoài Đường lặng lẽ đi tới, hương thầm phảng phất.
Toàn Hủ bước tới lạy chào:
- Duyên may ở ngọc đình ngày trước, được tiểu thư không theo thói thường
tình, những mong tin nhạn vãng lai. Nay được tiểu thư giáng lâm, thật khác
gì trời ban duyên kỳ ngộ. Nếu bằng tiểu thư không bỏ, xin được cùng kết
nghĩa trăm năm vậy!
Hoài Đường từ tốn đáp:
- Thiếp đã ở trong phủ này hai ba năm, thấy khách quý, giàu sang cũng
lắm, nhưng không có ai như công tử. Nếu công tử không coi thiếp là
phường hoa tàn, lá héo, cũng xin được nâng khăn sửa áo suốt đời. Nay
nhân lúc công việc bộn bề, sao chẳng theo gương Lý Vệ Công (1) với
Trương Xuất Trần, hãy đi cho xa, không biết công tử có dám làm chăng?
Toàn Hủ đáp:
- May được tiểu thư thương đến. Toàn Hủ có điều gì mà chẳng dám làm.
Chỉ sợ không hiểu ý tứ Trương chủ nhân sẽ thế nào?
Hoài Đường đáp:
- Việc này là việc chung thân đại sự của chúng ta, làm sao mà để ý cho
khắp được, cứ đành theo mình thôi.
Bích Liên mang hũ rượu, thức nhắm tới, cả hai ngồi vào bàn. Toàn Hủ cất
tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.