TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1372

Khách mời chen chúc bạn vương công
Yên ngựa đến sau sao sượng sùng (3)
Xuống ngay đệm gấm trước thềm rồng
Hoa dương (4) rắc tuyết dày lớp rong (5)
Chim xanh bay lại ngậm khăn hồng
Hơ tay thấy nóng(6) Hách vô cùng
Ai ơi! Chớ xán gần bên trong!
Cụ lớn Thừa tướng(7) không bằng lòng.(8)

1 Nơi Dương Quý Phi ở.
2 Chỉ bọn quan thị.
3 Chỉ Dương Quốc Trung.
4 Dương Hoa, người đời Nam Bắc Triều, thông gian với Ngụy Thái hậu, sợ
tội, trốn sang nước Lương. Ngụy Thái hậu tưởng nhớ mà làm ra bài "Hoa
bạch dương". Ám chỉ việc Dương Quốc Trung tư thông với Quắc Quốc phu
nhân.
5 Dương Quốc Trung vốn là con Trương Dịch Chi, làm con nuôi họ
Dương, cũng ví như hoa dương đã rụng xuống, trà trộn trong đám rau tàn.
(Bản dịch thơ là "lớp rong")
6 Nguyên văn: " Chích thủ khả nhiệt", một thành ngữ chữ Hán, như câu
phương ngôn của ta "Đặt lửa lửa đỏ, đặt cỏ cỏ cháy", ý nói người có quyền
thế, hách dịch.
7 Chỉ Dương Quốc Trung.
8 Bản dịch thơ của N.T. chú thích thuộc bài thơ, theo "Thơ đường", tập I,
có thay vài ý.

Hôm ấy cả đoàn đi chơi vui vẻ, ngày hôm sau đều vào triều tạ ơn nhà vua.
Huyền Tông lại ban yến ở nội điện. Quốc Trung tâu:
- Chúng thần vâng mệnh làm lễ "Tu hể", không hề có ý tìm vui thú, mà
chính là vì thánh thượng cùng hoàng gia đón điềm lành, rước điềm phúc.
Ra sông Khúc Giang, xe ngựa lộng lẫy, trăm họ đều trông vào dân chúng
người người vui vẻ thật là cảnh tượng của thời thái bình, chúng thần thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.