TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 558

dặm, Tiêu Hậu từ trên xe nhìn ra, đều thấy các phu nhân mỹ nhân ở trước
mặt, Tiêu Hậu vội dừng xe truyền lệnh cho các mỹ nhân:
- Chúng phu nhân đi với ta là đủ rồi. Các người phải đi theo xe của chúa
thượng, cớ sao lại dồn cả vào đây, chúa thượng mà thấy không có người
theo hầu, chẳng trách gì các ngươi, mà lại cho lỗi ở ta. Hãy đợi kẻo chúa
thượng nổi giận bây giờ.
Các phu nhân đều tán đồng:
- Hoàng hậu thật chu đáo!

Vì vậy các phu nhân thì vây theo xe của Tiêu Hậu, còn các mỹ nhân thì
dừng ngựa chờ xe của Dượng Đế. Dượng Đế lúc này đi đường sau núi, thấy
các phu nhân, mỹ nhân đi theo xe Tiêu Hậu cả, nên cũng lấy làm phiền
lòng, nhưng sợ lâu quá, Tiêu Hậu chờ không thấy, sẽ nghi ngại gì chăng,
nên cũng phải lên xe đi tiếp, thành một đoàn. Nhưng trong lòng vẫn không
thư thái, liền xuống xe, nhảy lên ngựa, vòng quanh núi mà đi. Thấy phía
chân núi một người một ngựa, một đèn lồng đi tới. Dượng Đế nhận ra Thỏa
Nương, Thỏa Nương vội vàng xuống ngựa. Dượng Đế vội ngăn lại rồi cầm
tay hỏi:
- Cái con bé dẻo miệng này, định ở chân núi này để làm nữ cường đạo hay
sao?
Thỏa Nương thưa:
- Cường đạo thì không làm được. Nhưng thiếp vì sương gió lạnh, trên
người thì lại toàn áo mỏng, chả như kẻ khác có người thương, nên phải
quay về viện, mặc thêm áo ấm rồi mới quay lại.
Dượng Đế vừa cười vừa mắng:
- Thật đúng là dẻo miệng, Trẫm đâu có không thương các khanh, mà lại nói
như vậy cho được?
Thỏa Nương cười thưa:
- Vừa rồi thiếp nghe Bảo Nhi kể chuyện bệ hạ vuốt cánh tay Quý Nhi, vô
cùng thương cảm, cho nên thiếp đùa bệ hạ vậy thôi, may mà bệ hạ không
bắt tội. Không biết hoàng hậu cùng các phu nhân đâu cả rồi bệ hạ?
Dượng Đế đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.