TUYỂN TẬP IVAN BUNIN - Trang 12

Tàu thuỷ khẽ chạm mũi vào bến mờ mờ tối, và họ suýt nữa thì ngã vào

nhau. Những cuộn dây cáp to tướng ném qua đầu họ lên bờ, con tàu chòng
chành, nước chảy xối xả, tiếng cầu tàu hạ xuống bờ... Anh chạy bổ vào
cabin lấy đồ đạc.

Một phút sau họ đã qua cửa kiểm soát đầy uể oải, bước xuống bờ cát hằn

thành bậc sâu và lặng lẽ ngồi lên chiếc xe ngựa bám đầy bụi cát. Con
đường dốc thoai thoải, hai bên lác đác có những cây đèn cong cong, mặt
đường êm ả phủ đầy cát bụi, tưởng chừng như kéo dài vô tận. Nhưng rồi xe
cũng lên tới đỉnh dốc, và chạy lộc cộc trên đường phố, qua một quảng
trường nho nhỏ nào đó, những công sở, tháp cao, cái ấm áp và mùi vị của
một phố huyện vào một đêm mùa hè...Người xà ích dừng lại bên cạnh một
cái cửa sáng ánh đèn; qua cánh cửa mở thoáng hiện chiếc cầu thang bằng
gỗ cũ kĩ gần như dựng đứng, một nhân viên già đầy râu ria, không cạo, vận
chiếc áo sơ mi cổ chéo màu hồng, bên ngoài khoác chiếc áo dài đến đầu
gối, miễn cưỡng cầm lấy đồ đạc và đi vào nhà trên đôi chân chữ bát. Họ
bước vào một phòng rộng nhưng ngột ngạt và suốt ngày bị mặt trời hun
nóng, căn phòng có những rèm cửa trng bỏ xuống và hai cây nến còn chưa
thắp để trên giá gương, - và khi người nhân viên khách sạn vừa đóng cửa
lại, viên sĩ quan liền bổ đến bên nàng rồi cả hai người cùng run rẩy chìm
đắm trong cái hôn mà sau này họ còn phải nhớ mãi đến phút ấy: cả hai
người suốt đời chưa bao giờ lại trải qua một phút như thế.

Vào mười giờ sáng hôm sau, một ngày nóng bức, chan chứa ánh mặt trời

và tràn đầy hạnh phúc, văng vẳng tiếng chuông nhà thờ, tiếng chợ họp ồn
ào trên quảng trường nhỏ trước khách sạn, thoang thoảng mùi rơm rạ, mùi
xạ hương và tất cả những gì toát ra từ một phố huyện nước Nga - ồn ào, rộn
rịp và sực nức mùi hương, nàng, người đàn bà nhỏ nhắn, không tên, cuối
cùng vẫn không nói tên mình, tự gọi đùa là "người đẹp không quen biết ",
đã đi khỏi nơi đó. Họ ngủ ít thôi, nhưng sáng sớm hôm sau, bước ra khỏi
tấm riđô đặt bên cạnh giường, sau năm phút rửa mặt và mặc quần áo, trông
nàng vẫn trẻ tươi như thời con gái mười bảy. Nàng có ngượng ngùng
không? Không, chỉ ngượng một chút thôi. Trông nàng vẫn giản dị, vui vẻ
như trước và đã có vẻ suy tính:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.