TUYỂN TẬP IVAN BUNIN - Trang 13

- Không, không, anh thân yêu, - nàng đáp lại yêu cầu của viên sĩ quan

muốn cùng nàng đi xa nữa. - Không, anh phải ở lại đây đến chuyến tàu thuỷ
sau. Nếu chúng ta cùng đi nữa, thì tất cả sẽ trở nên chẳng hay ho gì. Cả
quyết với anh rằng, em hoàn toàn không phải như người mà anh đã có thể
tưởng tượng về em. Chưa bao giờ và sẽ không bao giờ trong đời em lại có
gì giống với cái điều vừa xảy ra. Đúng là một màn đen đã đổ sập xuống tâm
trí em. Hay, đúng hơn, cả hai ta đều bị một cái gì giống như say nắng...

Không hiểu sao lúc ấy viên sĩ quan lại đồng ý với nàng rất dễ dàng. Anh

tiễn đưa nàng đến bến lòng cảm thấy nhẹ nhàng, sung sướng. Lúc ấy con
tàu hiệu "Tự bay" màu hồng đã sắp nhổ neo. Anh hôn nàng trước mặt mọi
người trên boong tàu và vội vàng nhảy lên cầu tàu đã bắt đầu lại đằng sau.

Anh trở về khách sạn với một cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái như thế.

Nhưng đã có cái gì khang khác. Căn phòng vắng bóng nàng trở nên khác
hẳn, không giống như khi còn có nàng. Từng vật nhỏ trong căn phòng ấy
còn nhắc nhở, gợi nhớ đến nàng mà căn phòng thì lại quá trống trải. Điều
ấy thật lạ lùng. Mùi nước hoa Anh Cát Lợi của nàng còn phảng phất hương
thơm, cốc nước nàng uống dở còn đặt trên khay, mà nàng thì đã vắng...Trái
tim anh bỗng thắt lại, tràn ngập dịu dàng đến nỗi anh phải vội vàng lấy
thuốc ra hút và đi đi lại lại trong gian phòng.

- Thật là một cuộc phiêu lưu kỳ lạ! - Anh nói thành tiếng, vừa cười vừa

cảm thấy cay nơi sống mũi. "Cả quyết với anh rằng, em hoàn toàn không
phải như người mà anh đã có thể tưởng tượng về em.. " Và thế rồi nàng đi
mất...

Tấm riđô đã bị để sang một bên, chăn gối còn để nguyên chưa dọn. Viên

sĩ quan cảm thấy mình không còn đủ sức để nhìn cái giường ấy nữa. Anh
kéo tấm riđô lại che giường đi, đóng cửa sổ để khỏi phải nghe tiếng ồn ào,
huyên náo ngoài chợ, tiếng những bánh xe lăn trên đường. Anh hạ tấm màn
cửa trắng làm bằng một thứ vải xôm xốp xuống và thả mình trên đi văng..
Thôi, thế là chấm dứt " cuộc phiêu lưu trên đường đi". nàng đã đi - và giờ
đây đã ở một nơi xa lắm; chắc nàng đang ngồi trong phòng xa lông bằng
kính hay ngồi trên boong tàu và nhìn dòng sông mênh mông, lấp loáng
dưới ánh mặt trời, nhìn những bè gỗ trôi xuôi, những cồn cát vàng vươn dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.