TUYỂN TẬP IVAN BUNIN - Trang 14

ra khỏi bờ, nhìn chân trời xa tít tắp, nơi mặt trời và mặt nước nhập làm một,
nhìn cả khoảng không gian vô cùng vô tận trên dòng Vonga này.. Nàng đã
đi và thế là đi mãi mãi, vĩnh biệt, không bao giờ trở lại...Bởi vì làm sao mà
biết được giờ đây họ có thể gặp nhau ở đâu? "Mình không thể nào, - anh
nghĩ, - không thể vì bất cứ lý do gì lại đi đến cái thành phố, nơi có chồng
nàng và đứa con gái ba tuổi, nơi có cả gia đ nàng và cuộc sống bình thường
của nàng!" - Thành phố ấy bỗng trở nên một thành phố khác thường, có cái
gì linh thiêng và cái ý nghĩ rằng nàng sẽ sống ở đấy một cuộc sống cô đơn
buồn tẻ và có lẽ sẽ nhớ tới anh luôn, nhớ đến cuộc gặp gỡ tình cờ, ngắn
ngủi giữa hai người, còn anh thì không bao giờ được trông thấy nàng nữa, -
ý nghĩ ấy làm anh ngạc nhiên và sửng sốt. Không, không thể thế được!
Điều ấy quá kỳ quặc, trái với tự nhiên, trái với sự thật! Anh cảm thấy lưng
mình quặn đau và thấy cả cuộc đời sắp tới của anh, cuộc đời thiếu vắng
nàng, sẽ thừa, sẽ không cần thiết biết bao nhiêu! Ý nghĩ ấy làm anh thất
vọng, làm anh kinh sợ.

"Thật là khỉ!" Anh nghĩ thế rồi đứng dậy đi đi lại lại trong phòng, mắt cố

không nhìn ra phía giường sau tấm màn the. Điều gì đã đến với mình thế?
Nàng có gì đặc biệt và cái gì đã xảy ra? Đúng là một cái gì giống như sự
say nắng đã đến! Và cái chính là bây giờ mình làm sao có thể sống qua một
ngày không có nàng, ở đây, ở nơi hẻo lánh này?".

Anh còn nhớ như in, với tất cả nét đặc biệt của nàng, nhớ cái mùi da rám

nắng và tấm áo lụa nhẹ bồng bồng; tấm thân chắc lẳn, nhớ giọng nói vang
vang, giản dị, đầy sức sống của nàng… Cái cảm giác sung sướng đến ngây
ngất mà tấm thân dịu dàng non trẻ của nàng vừa đem lại còn nóng hổi trong
anh một cách kỳ lạ, nhưng giờ đây cái chính vẫn là cảm giác khác, một cảm
giác thứ hai, hoàn toàn mới - đó là một cảm giác rất lạ lùng, khó hiểu, mà
anh không hề thấy, không thể thấy trước được khi mà anh còn bên nàng,
khi anh bắt đầu cái cuộc làm quen này, cuộc làm quen anh nghĩ, chỉ để giải
trí một cách ngộ nghĩnh. Bây giờ anh không sao nói được với nàng cảm
giác đó nữa" Điều chủ yếu là, giờ đây không sao nói được với nàng nữa,
làm gì và làm sao sống qua được cái ngày dài vô tận này với chuỗi dài kỉ
niệm, với nỗi đau khổ dằn vặt không lối thoát này, ở giữa cái nơi hẻo lánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.