TUYỂN TẬP IVAN BUNIN - Trang 43

vào năm chín trăm mười hai và tôi có thể nghĩ về những ngày hạnh phúc đó
đẹp hơn cái việc cô ấy chẳng bao giờ ở lại với tôi.

Và tôi đã chịu đựết của anh như thế, cái điều mà khi xưa tôi đã nông nổi

nói rằng mình không thể chịu đựng nổi. Nhưng, hồi tưởng lại tất cả những
gì tôi đã trải qua từ bấy đến giờ, tôi luôn tự hỏi: ừ nhỉ, dẫu sao thì mình đã
có cái gì trong cuộc đời? Và tôi tự trả lời: chỉ có mỗi buổi chiều thu lạnh ấy.
Phải chăng anh vẫn tồn tại ở đâu đó? Dù sao anh vẫn còn. Và đó là tất cả
những gì có trong cuộc đời tôi. Những gì còn lại chỉ là giấc mơ thừa. Và tôi
tin, một niềm tin cháy bỏng, rằng ở một nơi nào đó anh vẫn đang đợi tôi,
với tất cả tình yêu và tuổi trẻ thuở nào, như trong chiều thu lạnh lẽo ngày
xưa. "Em hãy sống và sống thật vui trên thế gian này, rồi sau đó hãy đến
với anh…" Tôi đã sống, đã từng sung sướng và bây giờ tôi sắp sửa ra đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.