TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 1227

ông không? Được rồi, không gì cả. Nhưng mà ông lại thấy mình không thể
thờ ơ, không thể bất cần chuyện trinh tiết và nghe từ bên trong mình một
giọng nói cười cợt.

“Mày chế giễu ông đấy à? Mày có phải quỷ sứ không?”

“Quỷ sứ à? Không đơn giản thế đâu. Ông lúc nào cũng quan trọng hóa

nỗi bi lụy của riêng ông, và nỗi bất mãn vì chưa chết được”.

“Đâu có, ta chỉ suy xét chuyện đời giùm cho những lão già buồn bã hơn

ta”.

“Đồ vô lại! Kẻ nào chỉ biết trút tội lên đầu người khác thì không xứng

ngang hàng với bọn vô lại nữa là đàng khác”.

“Vô lại? Ta là tên vô lại, được rồi. Tuy nhiên, nếu một cô gái còn trinh là

trong trắng, tại sao một cô không còn trinh thì không trong trắng nữa? Ta
đến ngôi nhà này đâu phải để tìm gái còn trinh”.

“Ôi, bởi vì ông chưa biết đến các thèm muốn của những lão già lụm

khụm đó thôi. Đừng bao giờ trở lại đây nữa! Giả dụ tình cờ một trong triệu
lần, thật vậy, một trong triệu lần, cô gái mở mắt ngay giữa đêm, ông thấy ô
nhục tới mức nào không?”

Những ý tưởng đi qua đầu Eguchi như một cuộc tự vấn lương tâm;

nhưng dĩ nhiên việc này chẳng dính dáng gì đến chuyện người ta chỉ thiếp
cho ngủ mê các cô gái còn trinh. Đến ngôi nhà này chỉ bốn lần mà ông đã
thấy bối rối, khó hiểu là cả bốn cô gái đều còn trinh. Có phải các lão già
mong ước thế không, đòi hỏi thế không?

“A, nếu cô ta thức dậy được” cái ý nghĩ này quả thực lôi cuốn Eguchi hết

chỗ nói - phải cần một cú sốc, nhưng cú sốc loại gì và mạnh mẽ đến đâu để
nàng mở mắt được, dù còn ở trong tình trạng ngật ngờ? Giả dụ như bây giờ
ông chặt cánh tay nàng hoặc thọc dao vào ngực hay bụng nàng, chắc là
nàng không thể tiếp tục giấc ngủ được.

“Ta đồi bại quá”. Eguchi lẩm bẩm với chính mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.