TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 1294

Suýt thốt tiếng kêu kinh ngạc. Chàng vội nhìn quanh. Chẳng ai để ý đến

một hạt dẻ rơi." (trích dịch bản tiếng Pháp, Le grondement de la montagne,
do Suematsu Hisashi dịch, trong tuyển tập Kawabata, Albin Michel, 2002,
trang 862).

Singo nghe thấy tiếng dẻ rơi, cũng như người lữ khách trong truyện thật

ngắn Bồ tát O-Nobu đã nghe thấy tiếng dẻ rơi hôm trước, như tiếng tan vỡ
xác thân người con gái thanh lâu, tiếng vỡ của tất cả cuộc đời những người
con gái giang hồ.

Tiếng dẻ rơi trong Tiếng núi là thanh âm của chính cuộc đời Singo, vang

lên ngay từ ngày cưới; giống như tiếng dẻ rơi xuống đá, nẩy lên, bắn xuống
suối, tạo những vòng tròn đồng tâm chu vi lan ra vô tận. Tiếng dẻ ở đây là
âm thanh của những hạt cát đớn đau trong vũ trụ vô cùng của bể khổ.
Kawabata dùng yếu tố thật nhỏ, thật chẳng đáng gì, để khơi động những
cơn dông tố lớn, như người nhạc trưởng bằng chiếc đũa con, thức động
những nốt nhạc kinh hoàng trong bản hợp tấu tịch lặng của sơn âm:

"Chưa tới mồng mười tháng tám, mà côn trùng đã bắt đầu rả rích. Lắng

nghe, đôi khi còn thấy cả tiếng sương đọng trên quả rơi xuống lá.

Bỗng đâu, tiếng núi vọng đến Singo.

Không một ngọn gió. Trăng tỏ như trăng rằm. Đêm ẩm ướt. Bóng cây trở

thành những gò núi nhỏ, mờ mờ, bất động, in trong không gian im ắng.

Những chùm dương xỉ, dưới mái hiên, như cứng lại. Có những đêm,

trong lòng thung lũng Kamakura, còn nghe cả thấy tiếng sóng rì rầm; Singo
tự hỏi hay là tiếng sóng, nhưng không, rõ là tiếng núi rên rỉ.

Tiếng rền này, Singo tưởng như tiếng gió xa vọng lại, nhưng không phải,

đây là một âm thanh mạnh mẽ sâu thẳm, như tiếng gầm đến từ lòng đất.
Singo tưởng nó dội ra từ trong đầu, như tiếng ù tai. Ông lắc đầu.

Tiếng rền ngừng bặt.

Singo đâm sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.