Vợ chồng Suychi đã ngủ yên, nhưng Singo không sao ngủ lại được ông
nằm thao thức và suy nghĩ miên man.
Có thể là vì đa cảm mà ông thấy tiếng kêu của Suychi có vẻ khác lạ và
tội nghiệp như vậy. Biết đâu ông đã chẳng lầm vì giọng của Suychi chỉ lạc
đi một cách hết sức bình thường vì say rượu, hoặc nữa anh ta giả say để
giấu giếm sự thấp hèn của mình?
Ông đã tha thứ cho anh ta chính vì giọng kêu. Có lẽ cả Kikuco cũng vậy.
Câu chuyện xảy ra thật bỉ ổi - gã khốn uống cho say ở chỗ ả tình nhân rồi
về nằm vật ra trước cửa nhà mình.
Kikuco, nạn nhân của Suychi, lại chính là người đã tha thứ những lỗi lầm
của anh ta. Cô mới hai mươi tuổi và sẽ còn phải tha thứ như thế đến bao
giờ?
Hôn nhân vốn giống như một kẽ nứt nguy hiểm, có thể hút hết mọi xấu
xa mà vợ chồng người ta vẫn gây ra khi sống với nhau.
“Vết nứt của đời sống vợ chồng”, Singo lẩm bẩm thành tiếng trong khi
nghĩ rằng, người đàn ông và người đàn bà cần phải chịu đựng những cái
xấu của nhau và năm tháng trôi đi, càng ngày họ càng đào sâu thêm kẽ nứt
của đời sống vợ chồng. Bởi vì người đàn bà chỉ nhận thức được bản thân
mình qua sự xung đột với những thói xấu của người chồng.
Singo xoa xoa đôi mí mắt sưng húp và bỗng nhớ lại giấc mơ mà tiếng
kêu của Suychi đã làm gián đoạn. Ông đã nằm mơ thấy một câu chuyện
tình trong trắng của hai đứa trẻ. Cô gái mới có mười bốn tuổi và đã phải
nạo thai. Singo nhớ rất rõ những lời người ta nói về câu chuyện đó: “Từ giờ
trở đi cô đã thành một nữ thánh!”
Không nghi ngờ gì là giấc mơ của ông liên quan đến một bài báo được
đăng trong số báo buổi chiều.
“Một cô bé đẻ sinh đôi” - Dưới cái đầu đề giật gân, bài báo đã trình bày
những số liệu đáng lo ngại về những vụ phá thai của các cô gái vị thành