Ít khi Kikuco ra khỏi nhà, trừ khi đi chợ loanh quanh. Hôm nay cô cùng
đi với Singo để đến thăm người bạn nằm bệnh viện ở Honggo (
). Tình
nhân của Suychi cũng ở gần đó nên điều này khiến Singo hơi lo ngại.
Dọc đường Singo định hỏi xem con dâu đã có thai chưa, nhưng rồi ông
lại thôi. Nếu bà Yasuco biết Kikuco đến thăm bạn ở khoa sản phụ, hẳn là bà
đã bảo cô nhân tiện khám bệnh luôn. Đã mấy lần bà nhắc nhở cô về chuyện
con cái và Singo nhận thấy những cuộc nói chuyện không lấy gì làm dễ
chịu đối với Kikuco. Nếu Kikuco đã có thai, thì điều đó hẳn là nhờ ả tình
nhân của Suychi, kẻ đã đánh thức người đàn bà ở trong cô. Một ý nghĩ thật
đáng kinh tởm, nhưng rất con người.
Khi tàu vào ga Totsuca, Singo ngập ngừng nói:
- Kikuco, con này, từ lâu ta đã nghĩ... Mà vợ chồng các con có muốn ra ở
riêng không?
Kikuco nhìn ông. Cô chờ ông nói tiếp. Sau đó cô hỏi một cách khổ sở:
- Và sao kia, ba? Vì Fusaco trở về ư?
- Không, Fusaco không dính dáng gì đến chuyện này cả. Ta cũng hình
dung được con sẽ vất vả thế nào với cái con quỷ sứ ấy dưới một mái nhà,
nhưng Fusaco sẽ không ở lại với chúng ta lâu đâu, kể cả khi nó ly dị với
Aikhara. Vấn đề ở đây chỉ liên quan đến việc vợ chồng con thôi. Con
không nghĩ là như thế sẽ tốt hơn cho vợ chồng con hay sao?
- Không ạ. Ba đã tốt với con như thế. Con chỉ muốn được ở gần ba.
Không hiểu ba có tưởng tượng được con thấy cô đơn thế nào khi thiếu ba
không...
- Con vỗ về ta đó thôi.
- Không mà. Ba đã chiều con nhiều. Con đã quen được chiều từ bé. Con
từ thích được sống ở gần ba.
- Ta hiểu vì sao ta lại cưng chiều con và đối với ta, con cũng là niềm an
ủi. Ta sẽ cô độc nếu các con tách ra ở riêng. Nhưng con cũng thấy Suychi