TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 52

- Hả?

Anh đột nhiên cảm thấy sức lực tiêu tan, như thể sắp ngất đến nơi. Anh

đi lên gác, vào phòng làm việc của mình, để cái lồng ở cửa sổ chỗ có ánh
sáng mặt trời, lơ đãng nhìn hai con chim tước chết.

Anh cầu mong rằng ánh mặt trời sẽ cứu được chúng. Anh buồn kỳ lạ. Nó

giống như sự bất hạnh của chính anh đang trần trụi trước mắt anh. Anh
không thể cứu chúng như anh đã làm với những con chim kia.

Cuối cùng, khi chúng chết, anh lấy những cái xác ướt sũng ra khỏi lồng.

Anh giữ chúng trong tay một lúc, rồi đặt chúng trở lại lồng và đẩy vào
trong lồng.

Anh đi xuống tầng dưới.

- Chúng đã chết, - anh nói hờ hững với cô hầu gái.

Nhỏ bé và yếu ớt, đôi chim tước mào vàng nhanh chóng chết.

Nhưng những con chim nhỏ khác, như chim sẻ ngô, chim hồng tước

trong nhà anh đều sống khỏe mạnh. Vậy là anh đã giết hai cặp chim trong
bồn tắm - anh nghĩ đó là định mệnh, như con hồng tước chẳng hạn, đã sống
khó khăn trong ngôi nhà nơi một con hồng tước đã chết.

“Đó là chuyện giữa tôi và loài chim tước”, anh cười. Nằm dài trong

phòng ăn, anh để cho lũ chó con giật tóc mình. Lát sau, chọn một con cú có
sừng giữa mười sáu, mười bảy chiếc lồng, anh xách nó lên phòng làm việc
của mình.

Khi nhìn thấy anh, con cú mở to mắt giận dữ. Lắc qua lắc lại cái đầu

lông lá, nó lập bập mỏ và rít gió. Nó sẽ không ăn gì khi anh đang nhìn nó.
Khi anh giơ một mẩu thịt ra, nó sẽ mổ đầy tức giận, rồi ngậm lúc lắc ở mỏ.
Anh tiêu phí cả đêm với nó trong một trận chiến của ý chí. Nó hẳn không
thèm nhìn vào thức ăn khi anh còn ở đó. Nó sẽ đứng bất động. Nhưng nó bị
đói khi bình minh đến trên bầu trời. Anh hẳn sẽ nghe nó di chuyển nhẹ
nhàng dọc theo cây sào ngang về hướng thức ăn. Anh nhìn quanh, và cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.