TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 694

Chàng đã gửi đến viếng bà Ota hoa hồng trắng và hoa cẩm chướng, trông

chúng thật thích hợp với chiếc bình hình trụ.

- Mẹ tôi thỉnh thoảng dùng bình đó để cắm hoa. Vì lẽ đó mà nó không bị

bán đi.

Kikuji quỳ xuống thắp hương trước di cốt người quá cố. Chàng chắp tay

lại, đôi mắt nhắm nghiền.

Chàng đang tạ lỗi. Nhưng tình yêu tràn ngập trong lời tạ tội khiến cho tội

lỗi như được nâng niu và dịu xuống.

Liệu có phải bà Ota chết vì không thể gột bỏ được mặc cảm tội lỗi? Hay

vì tình yêu dằn vặt, bà đã thấy là không thể kiềm chế được? Tình yêu hay
tội lỗi đã giết người đàn bà? Suốt tuần qua Kikuji đã quay quắt với vấn đề
này.

Bây giờ đây, khi chàng quỳ gối với đôi mắt nhắm nghiền trước mớ tro

tàn, hình ảnh của người đàn bà không đến trong trí chàng; nhưng sự nồng
nàn của bà ta vây bọc lấy chàng, làm chàng ngây ngất trong hương thơm
của chính sự nồng nàn đó. Một sự kiện lạ lùng, nhưng đến từ người đàn bà,
dường như lại rất tự nhiên. Và mặc dù sự nồng nàn của người đàn bà vây
bủa chàng, cái cảm giác đó dường như thuộc về thính giác, một cái gì gần
với âm nhạc, hơn là thuộc về xúc giác.

Từ sau cái chết của bà Ota, Kikuji không thể ngủ được, nên chàng

thường dùng thuốc an thần hòa với rượu sa ke. Mặc dù những giây phút
ngắn ngủi chợp mắt được và liền đó thì trở nên tỉnh táo, chàng vẫn nằm
mộng nhiều lần.

Đó không phải là những cơn ác mộng. Khi tỉnh dậy, chàng thường thấy

lơ mơ và say say một cách êm đềm.

Việc một người đàn bà chết trở về bên người yêu trong giấc mộng dường

như kỳ cục đối với Kikuji. Chàng còn trẻ và chưa được sửa soạn trước một
kinh nghiệm như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.