TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 219

Chú lấy da gấu, phủ lên mình và phủ cho ngựa để không ai thấy đó là

vàng nữa, rồi ung dung giục ngựa phi nước kiệu vào rừng. Mới đi được một
quãng thì thấy có tiếng xì xào trong bụi. Chú nghe rõ tiếng người gọi nhau.
Phía này gọi:

- Có một đứa vào đấy.
Phía kia đáp:
- Cho nó đi. Cái đồ vô dụng ấy, kiết xác mà trần trụi như một con chuột

trong xó nhà thờ, được việc gì!

Thế là chú bé vàng may mắn lọt qua được khu rừng, bình yên vô sự.
Một hôm khác, chú tới một làng kia. Chú gặp một cô thiếu nữ xinh đẹp

quá, tưởng chừng như ở trên đời này không thể còn ai xinh đẹp hơn. Chú
thấy yêu cô nàng vô cùng, mới lại gần hỏi:

- Ta rất yêu nàng, yêu tha thiết, nàng có ưng lấy ta không?
Người thiếu nữ nhìn chú cũng thấy ưng ý nên bằng lòng ngay và bảo:
- Vâng, thiếp xin theo lời chàng, thiếp nguyện suốt đời sẽ chung thủy

với chàng.

Hai người làm lễ cưới. Đang giữa cuộc vui, bỗng bố cô dâu về. Thấy lễ

cưới con gái, bác ta ngạc nhiên lắm, hỏi:

- Thế chú rể đâu?
Mọi người chỉ chú bé vàng, lúc này vẫn còn đang khoác tấm da gấu.
Người bố nổi giận, quát:
- Không đời nào ta chịu gả con cho những quân vô dụng.
Bác ta muốn giết chú rể vàng.
Cô dâu vội ra sức van xin và nói:
- Dù sao thì chàng cũng đã là chồng con rồi, con rất thương chàng.
Sau rồi người bố cũng xiêu lòng, nhưng trong dạ vẫn chưa được yên.
Sáng hôm sau bác trở dậy thật sớm muốn xem kỹ con rể, có đúng chỉ là

một tên ăn mày tầm thường rách rưới không. Song người nằm trong giường
lại là một chàng trai rất đẹp, toàn bằng vàng, tấm da gấu vất bỏ dưới đất.
Bác quay trở ra, nghĩ bụng: "Tốt quá, may mà mình kìm được cơn nóng,
bằng không đã phạm sai lầm lớn".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.