TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 43

- Lần này thì họ giết chết anh mất, rồi em ở một mình trong rừng, chẳng

ai nghĩ đến em nữa. Không, em không để anh ra đâu.

Mang đáp:
- Thế thì mang ở đây cũng đến sốt ruột mà chết. Hễ mang nghe tiếng tù

và là lòng lại rộn lên.

Em không biết làm thế nào, đành rầu rầu mở cửa. Mang vui vẻ, nhảy tót

vào rừng.

Vua trông thấy mang, ra lệnh cho các người đi săn:
- Đuổi nó cho đến đêm, nhưng chớ đụng đến nó.
Mặt trời vừa lặn thì vua bảo người đi săn đã đến báo vua lần trước:
- Nào đi, ngươi hãy dẫn ta đến căn nhà nhỏ trong rừng.
Tới cửa, vua gõ và gọi:
- Em ơi em, hãy mở cửa cho anh vào.
Cửa mở, vua vào, thấy một cô gái đẹp tuyệt trần. Cô sợ quá vì không

thấy mang của mình mà lại thấy một người đội mũ miện vàng. Vua nhìn cô
rất dịu dàng, cầm lấy tay cô bảo:

- Nàng có muốn theo trẫm về cung làm hoàng hậu không?
Cô nói:
- Thiếp xin vâng, Nhưng xin cho mang đi cùng, thiếp không bỏ mang

đâu.

Vua đáp:
- Mang sẽ nàng suốt đời và sẽ không bao giờ bị thiếu thốn gì.
Giữa lúc ấy thì mang nhảy vào. Em lấy dây buộc mang, dắt ra khỏi nhà.
Vua đặt em lên ngựa cùng ngồi đưa về cung, làm lễ cưới rất to. Em lên

ngôi hoàng hậu, hai vợ chồng hưởng hạnh phúc lâu dài. Mang được chăm
nom săn sóc, tha hồ nhảy nhót trong vườn thượng uyển.

Mụ dì ghẻ ác nghiệt đã làm cho hai anh em phải bỏ trốn, vẫn tưởng là

sau đó em bị thú rừng ăn thịt và anh thì bị bắn chết. Khi mụ được tin cả hai
anh em đều sung sướng thế thì mụ ghen tức lồng lộn. Mụ lại nghĩ cách hại
chúng. Con gái mụ xấu như ma lem, chỉ có độc một mắt, dằn vặt mụ:

- Số con phải được làm hoàng hậu cơ!
Mụ an ủi con:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.