TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 147

khó chịu lắm ! Chị Hậu về làm dâu nhà bà Cần thì đến chết dần chết mòn
mất thôi ! Mẹ có gặp bà ấy thì lờ đi , đừng thèm nhắc đến nữa .

Hậu nhìn Duyên thầm cám ơn lời an ủi tế nhị của em gái . Nhưng bà

Lương cãi :

- Tao không tiếc ! Nhưng tao tức , là vì bà Cần là chỗ đi lại với nhà mình

bao nhiêu năm Đã nói thì phải giữ lời !

l

Dứt câu , bà vùng vằng bỏ lên nhà . Hai chị em nhìn nhau không nói gì .

Tiếng cối xay vù vù chạy đều đặn theo nhịp tay đẩy của Hậu . Trăng trung
tuần sáng vằng vặc rọi qua cành khế thưa lá , in bóng Hậu trên vách bếp .
Trời im gió . Sức nóng hừng hực ban ngày đang tan dần trong không gian
tĩnh mịch của đêm vắng . Ngoài đường cái , có tiếng bước chân dồn dập ,
tiếng nói chuyện nho nhỏ của tuần phiên đi kiểm tra quanh làng , kéo theo
tiếng chó sủa vang một hồi rồi tất cả lại chìm trong yên lặng . Duyên ngồi
ghé trên bao thóc dựng sát cây cột tre chống mái hiên , vừa bốc khoai vừa
bảo :

- Chị đã mỏi tay chưa ? Để em xay cho một lúc !

Hậu đưa cánh tay quệt mồ hôi trên trán và đáp :

- Em cứ ăn đi . Để chị xay nốt mẻ này rồi mình nghỉ ! Cũng may tối nay

mát giời nên đở vất vả !

Duyên nhìn chị ngạc nhiên hỏi lại :

- Nghỉ luôn hả chị ? Còn sớm mà !

- Còn sớm , nhưng tao phải gội đầu một cái . Ngứa quá rồi !

- Chị gội thì em cũng gội luôn !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.