TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 243

- Đành rằng không thể cho bố mẹ biết là chị đã thoát ly theo cách mạng .

Nhưng chị đi rồi , bố mẹ hỏi em , em trả lời thế nào ?

Hậu đã chuẩn bị sẳn , gạt nước mắt đáp :

- Nếu bảo là chị bỏ nhà ra đi , người ta sẽ đồn chị là chị theo giai , nhục

nhã cho gia đình mình lắm ! Ấy là chưa kể bố mẹ sẹ lùng kiếm , tốn công
tốn sức mà chả có lợi ích gì Chi bằng chị để lại mảnh giấy , nói là chị chán
đời tự tử . Chị đã nghĩ kỹ rồi , chỉ có cách ấy mới là hay nhất ! Khi nào
thuận tiện , chị sẽ nhắn tin về .

Duyên lật úp người nằm sấp , ngóc đầu lên và nhắc lại :

- Anh Tân mới mất chưa đầy năm , bố mẹ chưa nguôi nỗi buồn . Nay

nếu chị lại báo tin tự tử thì sợ bố mẹ chết mất . Nhất là mẹ ! Bố thì từ ngày
anh Tân mất , đổi hẳn tính tình , lắm lúc như người mất hồn . Chị có cách
nào khác không ?

Hậu thở dài đáp :

- Chị cũng biết thế , nhưng chả có cách nào khác . Chị vừa nói rõ với em

rồi . Nếu chị bỏ đi không nói gì , một là thiên hạ sẽ đồn chị theo giai . Hai là
theo hội kín . Theo giai thì bố mẹ nhục nhã . Theo hội kín thì bố mẹ sẽ bị
bắt điều tra . Mật thám cứ nghe đến hội kín là đánh đến gãy xương , chết
gục trong tù cũng chưa biết chừng ! Thì cứ xem anh Minh đấy . Anh Minh
đi tù đã khổ , mà ở nhà , bác Tuyền có được yên thân đâu ! Hết lý trưởng ,
trương tuần , lại đến mật thám đến hoạnh họe . Khổ thân ! Bác già rồi mà có
hôm trương tuần trói cả chân tay , bỏ nằm lăn dưới đất như con lợn ! …
Thôi em ạ ! Đành vậy chớ biết làm sao ! Bố mẹ buồn một thời gian rồi sẽ
quên đi !

Duyên yên lặng đồng ý vì chính cô cũng chả nghĩ ra cách nào hay hơn .

Duyên ngồi dậy , lôi dưới gầm giường ra chiếc rương gỗ sơn đen đựng quần
áo , lần dưới đáy tìm cái túi vải nhỏ do chính tay cô tự may . Cô mở nút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.