TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 255

ông chịu trách nhiệm kiểm soát. Với ông lúc này, chỉ những thành phần tân
học như Tân Như Minh, mới là đối tượng mà ông cần để ý theo đúng
khuyến cáo của thượng cấp thường xuyên gởi xuống nhắc nhở.

Ngồi nói chuyện với ông Lương, cũng có lúc, lý trưởng tự hỏi:

- Hay là nó trốn theo giai?

Nhưng ông lại gạt bỏ ngay ý nghĩ ấy vì ông vẫn tin gia phong nhà ông

Lương không thể suy đồi như vậy được. Tự tử vì tình đã là khủng khiếp lắm
rồi, nói chi đến việc bỏ nhà theo không người thì thật là đốn mạt không bút
mực nào tả xiết nỗi!

Ông Lương tiễn ông lý ra tận cổng. Lúc chia tay trên con đường làng

dưới rặng tre già, ông lý đăm chiêu:

- Xưa nay ở Hải Ninh chưa từng xảy ra chuyện tự tử bao giờ, nhất là con

gái mới lớn. Âu cũng là sách vở mà ra cả! Ông giáo thử nghĩ lại mà xem,
tôi nói có phải không? Tôi áng chừng chỉ vì cái Hậu nhà ông có chữ nghĩa,
rồi cứ nhồi nhét mãi dăm ba quyển tiểu thuyết vớ vẩn vào đầu, khiến cho
mất hết cương thường, nên mới ra nông nỗi này! Xem thế thì đủ biết, chữ
nghĩa thì chẳng có lợi gì cho đàn bà con gái cả! Cha mẹ dặt đâu con ngồi
đó. Lễ giáo nghìn đời vẫn thế, chứ làm gì có chuyện con không chịu cha mẹ
gã chồng rồi tự tử! Lỗi là tại tiểu thuyết cả. Làm ông giáo mất đứa con! Cái
Nhung nhà tôi dạo trước cũng qua đây học chữ quốc ngữ với cái Hậu nhà
ông giáo. Nhưng học để cho biết với người ta thôi, chứ sách báo thì tôi cấm
ngặt! Tôi mà bắt gặp nó cầm quyền sách là chết ngay với tôi!

Ông Lương có cảm tưởng lý trưởng đang mắng mình vì đã quá dễ dãi

với con cái. Nhưng lúc này ông không tiện tranh cãi chỉ gật đầu rồi bảo!
Cảm ơn ông lý lại chơi! Biết ông nhiều việc tôi chẳng dám giữ!

Lý trưởng gật đầu cầm ba-toong quay đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.