TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 321

mới từ Khâm Thiên rẽ sang Rue Soeur Antoine tức phố Hàng Bột thì tình
cờ Minh thấy một người đàn ông mặc âu phục , đầu đội nón bọc vải kaki ,
đáp xa từ con hẽm nhỏ quẹo ra . Nhìn kỷ thì hóa ra Lê Hữu Cảnh , một
đồng chí lớn tuổi mà Minh hết sức nể phục . Minh không biết Cảnh giữ
chức vụ gì trong đảng , nhưng lần nào gặp Cảnh , Minh cũng thấy ông đi
bên cạnh vài đồng chí ở tổng bộ . Giờ đây , giữa lúc đang hoang mang và
cô đơn , bất chợt gặp được Cảnh , Minh mừng quá nhớn nhác nhìn quanh
rồi chạy theo gọi :

- Anh Cảnh , anh Cảnh ơi !

Cảnh thòng một chân xúông đất , kéo lê bàn chân trên mặt đường vì xe

không có thắng . Anh tắp vào lề ở một khoảng đất trống rồi ngoái cổ nhìn
lại người vừa gọi mình và gật đầu . Hai bên đường , nhà cửa còn rất thưa
thớt . Thỉnh thoảng mới có chiếc xe kéo chạy qua . Cảnh đạp rướn lên mấy
thước , dừng lại dưới một tàn cây rồi đứng chờ Minh . Minh chạy tới , nở
nụ cười chào Cảnh một lần nữa :

- Anh Cảnh , em Minh đây . Còn nhớ em không ?

Minh hỏi vậy thôi chớ dĩ nhiên Minh biết Cảnh không thể quên mình

được bởi đã gặp nhau nhiều lần và có đêm Minh đã ngồi đến gần sáng để
nghe Cảnh kể những mẫu chuyện cười ra nước mắt hồi Cảnh còn đi lính
cho Tây . Hơn thế nữa , hồi chưa giết Bazin , có một bận Cảnh cùng đi với
Viên đến căn gát trọ của Minh , ngồi bàn khá lâu về nội dung một tờ truyền
đơn mà Viên nhờ Minh thảo . Cái hình ảnh mà Minh nhớ nhất ở Cảnh là lúc
nào trong túi cũng có cỗ tràng hạt và đêm dù có thức khuya đến đâu thì
trước khi đi ngủ Cảnh cũng ngồi đọc kinh một lúc . Nói chung , trong số
các đàn anh ở tổng bộ thì Cảnh là người mà Minh lúc nào cũng ngưỡng
phục .

Cảnh cầm nón quạt mồ hôi vànở nụ cười hỏi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.