TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 349

đựơc, chứ đếm thiếu là coi như đánh lừa thần thánh! Giấy in tiền cũng thế,
phải dùng bản xấu và mỏng, để khi đốt lớp tro sẽ theo gió bay đi, tan hết,
thì tiền mới gởi sang thế giới bên kia cho người chết xài! Đứng trên lập
trường vô sản và vô thần, Mão coi những trò này là mê tín dị đoan, cần phải
bài trừ. Nhưng tạm thời Mão vẫn phải làm để có thể công khai đưa truyền
đơn bằng cách xếp chồng những tờ tiền giả nằm lên trên.

Ngày đầu tiên mới đến, Hậu tò mò đứng nhìn Mão in tiền. Mão cười nói

với Hậu:

- Đúng là đem tiền giả bán lấy tiền thật! Đã chết rồi còn tiêu quái thế

nào được nữa mà phải gởi tiền xuống đấy!

Nhớ lời bà Lương có lần giảng, Hậu nhắc lại:

- Mẹ tôi bảo, không được gọi là tiền giả. Phải gọi là tiền âm phủ. Cũng

không được nói là “đốt tiền ”, mà phải nói là “ hóa vàng “!

Mão nói:

- Mình chống duy tâm mà phải làm nghề duy tâm! Chị thấy buồn cười

không?

Câu hỏi bất ngờ làm Hậu đứng yên. Cô chưa bao giờ đặt vấn đề trong

đầu là đốt vàng mã thì bị coi là duy tâm. Cô chỉ biết đó là phong tục của
dân gian truyền từ đời này qua đời khác, chẳng ai thắc mắc nó là duy tâm
hay duy vật, cũng chẳng ai đặt câu hỏi là điều đó đúng hay sai. Cái gì đã có
sẵn thì cứ để yên như vậy cần gì phải thay đổi! Huống chi mẹ cô lúc nào
cũng là người rộng rãi khi hóa vàng trong ngày giỗ thân nhân hoặc lễ vu lan
mà chính cô khi đi bên mẹ cũng cảm thấy việc đó có ý nghĩa. Ít ra đó là tấm
lòng thành để tưởng nhớ người quá cố!

Hậu cố nhớ lại có lần ông Lương đã kể lại sự tích này cho cả nhà nghe

trong bữa cơm. Cô ngẫm nghĩ một chút để xắp xếp ý tưởng rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.