TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 366

mới nứt mắt ra đã phải đi làm rồi mà tiền công có bao nhiêu đâu !

Nói cô đừng cười ! Ông ấy bỏ tôi cả năm giời chả ngó ngàng gì cả . Đến

khi ông ấy về , tỉ tê vài câu thì mình lại quên ngay ! Cô còn trẻ người non
dạ , cô chưa biết đâu . Đàn bà chúng mình , ai cũng yếu lòng cả ! Cho nên
suốt đời bị đàn ông nó đánh lừa !

Hậu lắc đầu tỏ vẻ cứng rắn :

- Cháu không yếu lòng ! Dứt khoát như thế ! Tử tế với cháu thì cháu tử

tế lại . Còn hễ đã hất hủi cháu thì cháu sẽ dứt khoát ngay ! Sống một mình !

Bà Vỵ nhìn Hậu cười khinh bỉ :

- Dạo tôi còn con gái tôi cũng mạnh mồm như cô , nhưng có chồng rồi

nó khác ! Cô cứ chờ đi rồi cô khắc biết !

Hậu chợt hối hận vì biết mình vừa phát biểu một câu làm chạm tự ái của

bà Vỵ . Cô vội chữa lại :

- Bà nói đúng đấy ! Mẹ cháu cũng bảo cháu thế ! Cháu nói đùa cho vui

thôi !

Rồi Hậu bùi ngùi than :

- Đàn bà nói chung , ai cũng khổ cả , bà nhỉ !

Bà Vỵ gật đầu đồng ý và chớp mắt như sắp khóc . Từ đó , Hậu càng quí

bà hơn vì biết rõ hoàn cảnh hẩm hiu của bà . Mỗi khi nghe con bà khóc ,
Hậu thường chạy ngay sang xem bà có cần gì không . Bà cũng đáp lại bằng
cách lâu lâu mang cho Hậu một món ăn , chẳng hạn như dĩa xôi lạc hôm
nay . Nhìn dĩa xôi lạc , Hậu mừng lắm , dù mỗi người chỉ được một miếng .
Buồn ngủ gặp chiếu manh . Cô vội chạy ra , đỡ dĩa xôi lạc và khách sáo nói
:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.