TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 372

- Phải đấy ! Chị Quyết muốn xuống chợ Đồng Xuân , tôi đưa chị đi ! Từ

hôm đến đây , tôi cứ nghe chị nhắc chợ Đồng Xuân mãi !

Hậu thẳn thắn từ chối :

- Thôi ! Tôi ở nhà cũng được !

Mặt Mão tối sầm lại , ngượng ngùng cúi xúông , vớ cái điếu cày dưới

chân , run run tra thuốc vào nõ và châm lửa hút . Kiệt làm như không để ý
đến thái độ của Mão , thản nhiên nhìn Hậu và cười cười đọc câu tục ngữ :

- Gái có chồng như gông đeo cổ ! Các cụ nói chả sai tí nào !

Hậu cũng cười theo :

- Thà có chồng thật thì đeo gông cũng chả sao ! Chồng giả mà phải đeo

gông mới chán chứ !

Thật ra thì Hậu có đi ra phố với Mão cũng chẳng lợi lộc gì cho gã bởi

thời này , đàn ông đàn bà , dù là vợ chồng chính thức , cũng chưa có thói
quen sánh vai đi song song với nhau nơi công cộng . Thường thì chồng đi
trước , vợ lẽo đẽo theo sau , cách xa cả vài thước . Đi kề sát bên nhau ,
chẳng những xã hội không chấp nhận mà chính người phụ nữ cũng tự cảm
thấy xấu hổ vô cùng . Mão và Hậu , suốt mấy tháng nay đều ở bên nhau ,
dưới một mái nhà nhỏ , nhất là ban ngày chỉ có hai ngừơi . Cho nên xét ra
thì đâu cần phải đi phố mới có cơ hội tâm sự riêng tư ! Ở nhà dễ hơn chứ !
Nhưng chẳng qua là vì “vô duyên đối diện bất tương phùng” , sống bên
Mão nhưng lòng Hậu không rung động vì Mão , thế thôi !

Thông rót thêm trà vào cốc rồi gật gù bảo :

- Chị Quyết chả múôn đi nữa thì ở nhà nói chuyện cho vui . Cả tuần lể ,

anh Kiệt với tôi đi làm . Chỉ có ngày chủ nhật là có mặt đầy đủ ở nhà !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.