TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 551

Sáng hôm sau , Duyên dậy sớm , chải đầu vấn khăn và thay áo cánh nâu

, định bụng khi ông Chu vừa mở cửa hiệu là cắp thúng ra đi . Ông Chu thấy
Duyên hôm nay gọn ghẽ hơn mọi ngày , trố mắt nhìn nhưng không hỏi .
Ông uống trà , hút thuốc lào , ăn xong củ khoai luộc rồi đứng dậy ra mở cửa
hiệu . Duyên soi gương lại lần nữa rồi từ buồng trong cấp nón bước ra . Cô
sửng sốt thấy Minh từ ngoài đường rẽ vào . Cô đứng khựng lại trố mắt nhìn
Minh , quên cả chào hỏi . Minh cũng đứng giữa tiệm , không biết phản ứng
thế nào . Ông Chu đứng sau quầy nhận ra Minh , người khách đã mở hàng
sáng hôm qua , vội niềm nở lên tiếng :

- Uống thuốc của nhà Vĩnh An Đường có đỡ tí nào không ông ?

Minh giật mình quay lại , nở nụ cười :

- Đỡ nhiều ông ạ ! Tôi trở lại là vì thế . Mới uống có một gói mà cổ

thông lắm rồi . Xin ông một gói nữa cho dứt hẳn !

Chủ nhân hân hoan đáp :

- Vâng ! Tôi đã bảo mà ! Loại thuốc tán ấy là do chính tay tôi chế ra đấy

. Không hiệu nào có đâu ! …. Ông có cần thêm cam thảo không ạ ?

- Cam thảo thì còn . Để thư thư rồi tôi ghé đến xin ông thêm . Nhà tôi

cũng gần đây thôi

Vừa lúc ấy , Duyên từ trong bước ra . Cô hồi hộp lắm , tim đập thình

thịch và đôi bàn tay lạnh toát , nhưng cố giữ bình tỉnh gật đầu chào Minh
như chào một người khách lạ rồi bảo ông Chu :

- Cháu đi chợ đây , cậu ơi !

Ông chú lơ đãng hỏi :

- Đi sớm thế cháu ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.