Bà Phú biết việc này , nhưng không dám lên tiếng trách chồng , chỉ thở
dài vì thấy chồng làm những điều thất đức quá. Bà lo cho đàn con mai sau
phải gánh chịu hậu quả bởi bà vốn tin vào luật vay trả , vào thuyết quả báo.
Con cái nhờ đức của cha , bà thường nghe nói thế , nên bà rất sợ cho hai cô
con gái của mình.
Bốn đứa con của bà , Long đã có vợ hai con cũng ở ngay trong làng.
Kim mới lấy chồng chưa có con, ở khác làng nhưng cùng tổng , cách một
cánh đồng ngô. Còn con gái thứ ba là Nhàn và cậu út Hoành đang ở chung
với bố mẹ. Gia đình như thế thì kể củng là ít người bởi căn nhà cổ kính
truyền đã ba đời của ông Phú thuộc loại đồ sộ , tường xây mái ngói , cột gỗ
lim , trông oai phong và vĩ đại lắm. Một cơ ngơi rộng rãi như vậy mà chỉ có
hai vợ chồng , hai đứa con, thêm chị người làm và con mèo là hết.
Chị người làm ở với ông bà Phú đã 20 năm còn con mèo đen thì ông
Phú nuôi từ khi mới đẻ đến nay đã lớn lắm , người ta cứ gọi nó là con cò
con . Con mèo gắn bó với ông Phú , đi đâu nó cũng theo đấy , thậm chí ban
đêm nó cũng chui vào buồng ngủ với ông. Ít khi thèm đi rình bắt chuột.
Làng Vạn Yên phần đông là người nghèo , mái tranh vách đất san sát
bên nhau càng làm nổi bật căn nhà đồ sộ của ông Phú truyền từ đời ông nội
để lại. Nhà dựng trên nền cao, mái ngói rêu phong cổ kính , với những cây
cột gỗ lim đỏ thẳm , càng làm tăng thêm vẻ nghiêm trang và tăng thêm cái
uy thế cho gia chủ mỗi khi người làng khúm núm đến vay nợ.
Nghề cho vay lãi cắt cỗ giúp cho ông Phú đã giàu thêm , bà Phú thường
vẩn giấu chồng giảm tiền lời hoặc rộng lượng xí xóa mỗi khi con nợ gặp
phải túng bấn ,không trả nổi. Riêng ông thì một xu cũng không bỏ qua.
Trong cái cơ ngơi khoảng khoắc ấy , gia đình ông Đào Ngọc Phú rất thanh
thản , chẳng những vì của cải dư thừa mà vì các con đều ngoan ngoãn.
Riêng bà Phú lại càng cảm thấy hạnh phúc vì Long đã cho bà hai đứa nội
kháu khỉnh. Còn Kim tuy chưa có con , nhưng lấy dược chồng hiền , và cho