TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 703

− Đứa bé con.

Bà Phú càng ngạc nhiên :

− Đứa bé con nào ? Nhà này làm gì có trẻ con ?

− Không...biết con nhà ai mà nó đi xin ăn.

− Khổ thân ! Ăn xin mà vào giờ này ? Nhà này thiếu gì cơm nguội. Sao

ông không cho nó một bát ? thôi được , để tôi xuống bếp , tôi bảo cái Thuần
nó lấy cho nó vậy.

Dứt lời , bà bước nhanh ra cửa , bởi vì bà vốn có lòng từ tâm. ông Phú

nói với theo :

− Ừ...bà ra xem nó có còn ngoài sân không ?

Rồi ông ngồi trố mắt nhìn theo, hồi hộp chờ đợi. Mở cửa , con mèo đen

lao vụt vào , nhảy lên cái ghế thường của nó. Đêm tối , đôi mắt nó nhìn đăm
đăm như hai ngọn lửa loé sáng có pha chút xíu màu đỏ. Bà Phú bước hẳn ra
thềm , đứng nhìn quanh khắp sân và hai bên hiên , nhưng không thấy đứa
bé nào cả. Bà nhướng mắt , cố phóng tầm nhìn ra phía cổng vì sương sơm
dày đặc quá. Bà đứng trên thềm , quay đầu nói vọng vào :

− Có cái đứa nào đâu ? Già trẻ lớn bé , chả có thấy ai hết . ông chỉ trông

gà hóa cuốc , chứ có ăn mày nào mà dám vào nhà mình giờ này ?

ông Phú lo lắng nói vọng ra:

− Không có ai thì bà vào đi. Bà vào rồi khép cửa lại.

Bà Phú làm theo lời chồng , trở vào giường nằm. Nhưng ông Phú bảo bà

thắp cho ông ngọn đèn vặn lớn đặt trên cái bàn giữa nhà rồi vào nằm bên
ông . Bà thấy rõ toàn thân ông Phú vẫn còn run lên bần bật từng cơn , ông
kéo tấm chăn mỏng phủ lên tới cổ và mắt mở trừng trừng ngó lên trần. Bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.