TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 719

có ai níu chặt lấy đôi chân ông , cả phút sau mới hoàn hồn. ông toan bước
vào nhà , thì một bàn tay bấu mạnh trên vai ông , ông hét lớn quay đầu lại
thì hóa ra vợ ông , bà hỏi :

− Ông làm cái gì ngoài này thế ?

ông Phú thở hồng hộc như người chạy đua đường trường , bà Phú dìu

ông vào nhà , để ngồi ở ghế và vặn to ngọn đèn dầu. Con mèo đen cũng
theo vào , nhảy lên chỗ củ. Bấy giờ , bà Phú mới nhận ra nét nhợt nhạt đẩm
ướt mồ hôi trên khuôn mặt của chồng. Bà rót nước tro cho ông và bảo :

− Ngồi xuống , ông ngồi xuống hẳng đi rồi uống cốc nước nóng này đi

đã. Uống rồi cho tỉnh.

Rồi bà lấy cái khăn vải máng ở đuôi giường lau mặt cho chồng. ông Phú

uống cạn cốc nước , đòi thêm một ly nữa , rồi run run bảo bà :

− Bà....bà cầm đèn đi với tôi , tôi phải đi giải một cái đã.

Bà Phú làm theo chồng. Lần đầu tiên sau hiền lành bạc nhược khác hẳn

với thái độ hách dịch và hung bạo thường ngày. Bà đi trước , giơ cao cái
đèn soi bước , bà đẩy cái cánh cửa cho chồng bước ra, nhưng cánh cửa vừa
mở , ông đã kêu thét lên và lùi lại. Vì thấy hai cái bóng người đứng ngay
trên thềm nhìn ông chờ đợi. Bà Phú vội trách :

− Cái gì mà ông cứ la ầm lên giữa đêm khuya vậy ? Làng xóm người ta

kéo sang bây giờ.

Hai bóng người đứng đó cùng lao lại đở ông vì đó là chị người làm và

cô con gái. Chị Thuần lên tiếng :

− Ơ ! Con đây mà ông.

ông Phú đặt bàn tay lên ngực , khò khè thở và mắng :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.