TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 730

mới nghe người ta nói là cô đẻ thiếu tháng ở nhà thương thí ấy , rồi cả hai
mẹ con chết rồi.

ông Phú nghe qua chả có phản ứng gì , chủ nhà liền ngâm bốn câu ngữ ,

tức là bốn câu thơ mỡ đầu bài hát nói của Dương khuê mà ngày trước ông
Phú thích nghe mỗi khi nằm kề bên Tuyết.

Lấy ai là kẻ đồng tâm

Lấy ai là kẻ tri âm với nàng

Đêm khuya luống nhưng đàng hoàng

Người đi đâu vắng mà đàn còn đây ?

ông Phú nghe xong , vẩn không tỏ một lời tiếc thương kẻ bạc mệnh. Chủ

nhà biết ý nên cũng không nhắc thêm chuyện ấy nữa , mãi đến khi tiển chân
ông ra về , chủ nhà mới kể thêm :

− Cái dạo mà cái Tuyết mới có mang , nó có xuống tận làng Vạn yên để

tìm Quan bác để báo cho Quan bác biết , nhưng mà nó chờ mãi mà Quan
bác cứ lờ đi. Nó về đây khóc cả tuần lễ rối khăn gói ra đi. Từ đấy , em chả
gặp nó bao giờ cho đến khi em nghe tin nó chết đấy.

ông Phú khẻ nhíu mày nhưng không nói gì , chỉ biết sau lần ấy ông

không lên phố huyện nữa , cũng ít khi nào ông nghĩ đến người con gái bạc
số đã từng kề cận nhiều đêm bên ông và cưu mang đứa con bất hạnh của
ông. Mãi đến hôm nay , hai cái bóng trắng hiện ra ngoài sân trong đêm , hai
mẹ con dắt tay nhau trong sương mù , thất thểu đi ra khỏi cổng nhà ông ,
mới làm ông giật mình liên tưởng đến chuyện cũ. ông buộc miệng thảng
thốt kêu lên nho nhỏ :

− Hay là hai mẹ con nó hiện về báo oán?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.