xảy đến mà khởi đầu là cái chết của Khuê do sự khắc nghiệt của ông. Ông
nằm bên cô vợt rẻ mà hình dung những bất trắc của tương lai và vì vậy mới
được vài hôm ông lại thấp thỏm về nhà.
Đêm hôm đó trời muà hè trong và thoáng mát , ông nằm một mình trong
buồng. Bà Chánh nhất định chỉ có sang ngủ với con gái như thường lệ từ
ngày Khuê mất mà ông Chánh thì cứ làm ra vẻ cứng cỏi bề ngoài , giả vờ
không tin chuyện hồn ma nên ông cố giữ nét bình thản cho vợ con nể.
Trăng trung tuần vằng vặc xuyên qua cửa sổ , in một khoảng sáng rực phủ
gần kín cái giường cẩm lai của ông Chánh. Buồng ngủ của ông rộng lắm ,
ngoài cái giường lớn sát vách sau , còn có một khoảng trống kê hai cái tủ
nặng chình chịch để ông giấu vàng bạc tiền của cùng những thứ văn tự nhà
đất cùng những thứ giấy tờ tùy thân.
Khu vườn sau có đến mấy cây bưởi , muà nở hoa đưa hương thơm ngào
ngạt theo cửa sổ vào buồng. Ông nhớ lại lúc còn bé, Khuê thường lấy hoa
bưởi xâu vào sợi chỉ rồi đeo trước ngực hoặc bỏ trong túi áo cánh. Mới nghĩ
đến đứa con bạc mệnh , ông vội lắc đầu xua đi để đỡ bận tâm. Ông ngã đầu
trên cái gối cao và cầm cái quạt giấy phe phẩy theo thói quen dù trời đang
dịu mát .
Ở giữa buồng ngủ của ông, đối diện hai cái tủ đứng là bộ bàn ghế , trên
đó lúc nào cũng có khay trà và cái đĩa bát thuộc loại đồ cổ đắt giá mà ông
Lý Trưởng mua tặng hồi mới nhậm chức. Ngoài cùng tính từ cái giường
ngủ là cái vơng điều căng ngang để buổi trưa ông Chánh nằm căng ngang
dỗ giấc ngủ . Ông xoay người , dùng hai thanh tre căng ngang hai đầu vơng
rồi trãi chiếc chiếu nhỏ lên trên trong rất tiện lợi và đẹp mắt. Ông Chánh
ngồi dậy xoay người vói tay để vặn ngọn đèn dầu đặt trên cái đôn cây sắt
đầu giường rồi lại nằm xuống.
Bổng có con mèo đen từ vườn sau lao vọt lên thành cửa sổ kêu thét lên
một tiếng rồi đứng yên ở đó , đôi mắt xanh ngắt đăm đăm nhìn ông. Ông
Chánh giật mình , gấp vội cái quạt giấy và giơ lên đuổi nhưng con mèo gan