TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC - Trang 81

chị, nhớ thứ ánh sáng nhợt vàng từ phòng trong hắt ra khoảng
tường đối diện. Là đêm của chị đêm tôi. Đêm, chiếc bóng chị đứng lẻ
loi. Đêm, sát mép giường chị ngồi lẻ loi. Chập chờn và bất động...

Tôi còn thêm mấy lần lầm tưởng là đã được gặp lại chị ở cái nơi

này. Là buổi sáng đi lễ ở một giáo đường gần bờ sông và lòng bật
vui khi thấy lại một dáng quen đứng trước hang đá đức Mẹ. Để rồi
khi sáp lại gần, hụt hẫng. Là giữa phố với người đàn bà bán sinh tố
mình ghé lại uống trái dừa lạnh. Trời ơi! Sao mà giống... Cũng đôi
mắt ấy, cũng sống mũi ấy khi tôi nghiêng người nhìn lén rất lâu. Là
khi dạo chợ và giật mình bởi tiếng Nhỏ, rất trìu mến được nghe
cùng với cả chuỗi cười. Chuỗi cười nào giống chuỗi cười từ đôi môi
đỏ mọng chúm chím của chị và tiếng gọi “Nhỏ ơi! Nhỏ ơi!” sao có
thể nguôi quên? Tiếng gọi tiếng cười ngỡ đã lẫn chìm tận đâu sao
khiến tôi ngơ ngác quá giữa chốn này. Nhiều năm tháng đã đi qua.
Vẫn như ngày xưa, tôi không một lần hé môi phán xét chị. Tôi không
một câu lên án dẫu không hề quên những lỡ lầm, những sai phạm
tột cùng của chị... Tôi, không thể dẫu một tích tắc đời mình, chối bỏ
chị, ngừng yêu thương chị.

Mấy ngày cuối ở nơi này, lòng tôi đã bớt thấp thỏm. Tôi nhận ra

người đàn bà tên đêm đó đã thuộc về đêm. Là đêm. Đêm, cho chị lút
sâu mình ẩn náu.

Đêm giang tay chở che chị. Tôi thôi háo hức săn tìm bởi nhận ra

người đàn bà tên đêm đó là của đêm. Chị rộng lòng như đêm, mông
muội như đêm, ẩn trắc như đêm.

Khuya, tôi một mình đi bộ ra con sông gần chỗ ở. Sông lênh

láng và sông yên ả. Tôi một mình giữa đêm. Đêm hoang hoải và đêm
hung hiểm. Tôi một mình và tôi nhớ chị. Những nỗi nhớ trườn mình
trên mặt sông loang loáng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.