TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 103

Lão Thuyên vừa thổi lửa trong bếp, vừa cầm cái gói lá xanh và cái

chao đèn rách nát loang lổ máu, dúi vào bếp. Ngọn lửa đỏ sẫm bốc lên. Một
mùi thơm quái lạ tràn ngập cả quán trà.

- Thơm ghê nhỉ! Hai bác ăn quà sáng gì đấy?

Cậu Năm Gù đi vào. Cậu ta ngày nào cũng lê la ở cái quán này,

thường đến sớm nhất mà cũng về muộn hơn ai hết. Vừa đi vào, cậu ta liền
ngồi vào cái bàn ở góc tường phía ngoài gần đường cái, hỏi ngay. Nhưng
không ai trả lời.

- Rang cơm đấy à?

Vẫn không ai trả lời. Lão Thuyên vội vàng chạy ra, pha trà cho cậu.

- Thuyên ơi! Vào đây con!

Bà Hoa gọi con vào nhà trong, giữa nhà đặt sẵn một chiếc ghế đẩu.

Thuyên ngồi xuống. Bà ta bưng một cái đĩa lại, trên đĩa có vật gì tròn tròn,
đen thui, nói rất khẽ:

- Ăn đi con! Sẽ khỏi ngay thôi!...

Thuyên cầm lấy vật đen thui, nhìn một lúc, có cảm giác rất lạ không

biết thế nào mà nói, như đang cầm tính mệnh của chính mình trong tay. Y
bẻ đôi ra, rất cẩn thận. Một làn hơi trắng bốc ra từ lần vỏ cháy sém. Làn hơi
tan dần, mới thấy đó là hai nửa miếng bánh bao bằng bột mì trắng. Không
bao lâu, chiếc bánh đã nằm gọn trong bụng, mùi vị như thế nào thì cũng đã
quên rồi. Trước mặt chỉ còn trơ lại chiếc đĩa không, lão Thuyên đứng một
bên, bà Hoa đứng một bên, trố mắt nhìn con như muốn rót vào người con
một cái gì, đồng thời cũng muốn lấy ra một cái gì. Thuyên nghe tim mình
đập mạnh không sao cầm nổi, đưa tay vuốt ngực. Lại một cơn ho.

- Thôi con đi ngủ một giấc, sẽ khỏi ngay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.