TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 139

bé tí tẹo, cổ đeo vòng bạc sáng loáng. Đủ biết bố hắn quý hắn như thế nào:
sợ hắn khó nuôi, bố hắn đã nguyện trước thần phật làm vòng xích, xích lại.
Hắn thấy ai là bẽn lẽn, chỉ không bẽn lẽn với một mình tôi thôi. Khi vắng
người, hắn mới nói chuyện với tôi. Vì thế chưa đầy nửa ngày, chúng tôi đã
thân nhau.

Không biết bấy giờ chúng tôi nói với nhau những gì, chỉ nhớ rằng

Nhuận Thổ thích chí lắm. Hắn bảo lên tỉnh hắn mới được trông thấy những
điều hắn chưa bao giờ trông thấy cả.

Hôm sau, tôi rủ hắn bẫy chim. Hắn nói:

- Không được đâu! Phải chờ tuyết xuống cho nhiều đã. Làng em toàn

đất cát, hễ tuyết xuống là em quét lấy một khoảng đất trống, dùng một cái
que ngắn chống một cái nong lớn, rắc ít lúa lép, thấy chim tước xuống ăn,
đứng đằng xa giật mạnh sợi dây buộc vào cái que, thế là chim bị chụp vào
cái nong hết. Thứ nào cũng có: sẻ đồng, chào mào, "bột cô", sẻ xanh lưng.

Vì thế, tôi lại càng chờ ngày tuyết xuống.

Nhuận Thổ lại nói:

- Bây giờ trời đang rét lắm. Đến mùa hè, anh xuống nhà em chơi. Ban

ngày, chúng mình ra biển nhặt vỏ sò, màu đỏ có, màu xanh có, đủ cả. Có cả
sò "mặt quỷ", sò "tay phật". Tối đến, em và thầy em đi canh dưa thì anh
cũng đi...

- Canh trộm à?

- Không phải. Ở làng em, người ta đi qua đường khát nước hái một

quả dưa ăn, không kể là lấy trộm. Canh là canh lợn rừng, nhím, tra. Này
nhé! Sáng trăng. Có tiếng sột soạt. Tra đang ngốn dưa đấy! Thế là cầm đinh
ba khe khẽ tiến lên...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.